Anh có một gia đình hạnh phúc như vậy, mặc dù anh không thể nhớ lại quá khứ có những chuyện gì, nhưng anh tin đó là sự thật.
Chỉ có điều lúc ôm Giang Vũ Phỉ, anh chẳng thấy vui vẻ chút nào, giống như ôm người mà mình không yêu, tim cũng không có đập mạnh, có lẽ là liên quan đến việc anh bị mất trí nhớ, nên mọi cảm xúc cũng đã biến mất, Thẩm Giai Nghị nghĩ như vậy.
Thẩm Giai Nghị đã ở nhà mấy ngày rồi, thân thể cũng đang dần dần hồi phục, Giang Vũ Phỉ không đi đâu cả, cô ở bên chăm sóc Thẩm Giai Nghị mọi lúc mọi nơi, khiến anh dần dần tin tưởng rằng mình có một cô vợ thông minh, đảm đang, lại còn rất dịu dàng đáng được yêu thương.
Một tuần trôi qua, cơ thể anh về cơ bản đã khôi phục hoàn toàn, theo yêu cầu của Giang Vũ Phỉ, bọn họ ở chung phòng, Giang Vũ Phỉ đã lâu không trải qua cảm giác được âu yếm, đêm nay giấc mộng của cô cũng đã thành hiện thực.
Nằm trong vòng tay của Thẩm Giai Nghị, cả đời này cô đều không muốn rời khỏi anh.
“Giai Nghị, anh có biết bây giờ em vui đến thế nào không?” Giang Vũ Phỉ ngẩng đầu nhìn anh. Cô thực sự cảm thấy rất hạnh phúc.1
"Sao em lại nói như vậy? Trước đây anh đối xử với em không tốt sao?" Anh đưa tay ôm Giang Vũ Phỉ.
Thẩm Giai Nghị cũng không có cảm giác gì nhiều, vừa rồi anh cùng Giang Vũ Phỉ ân ái một lúc, tâm tư cũng không đặt ở trên người, cũng không thể tận tâm tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500476/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.