“Đừng có giả bộ tốt bụng trước mặt tôi, trông cô như thế thật ghê tởm.” Giang Vũ Phỉ vẫn cố chấp.
"Vậy tôi không thèm quan tâm cô nữa! Cô cứ tiếp tục gắp đi, tiếp tục đi, haha!"
Giang Ý Mạn rất tự nhiên ngồi cắn hạt dưa, ăn xong nhân liền ném thẳng vỏ xuống đất, Tiểu Hoa và Tiểu Viên đi xung quanh giúp cô dọn dẹp.
Giang Vũ Phỉ tức muốn chết, cô ta là Thẩm phu nhân, ngoài Thẩm Giai Nghị ra thì cô là người quyền lực nhất trong biệt thự này, thế mà giờ đây nhìn Giang Ý Mạn lại có vẻ thoải mái hơn cô, từ khi nào lại có cả hai người hầu theo bên cạnh?
“Cô, đỡ tôi ngồi dậy.” Giang Vũ Phỉ chỉ vào Tiểu Hoa.
Tiểu Hoa đang ngồi xổm dưới đất nhặt vỏ hạt dưa mà Giang Ý Mạn vứt xuống, cô liếc mắt nhìn Giang Vũ Phỉ, sau đó lại tiếp tục nhặt vỏ dưa, Tiểu Hoa và Tiểu Viên chỉ nghe mệnh lệnh của Giang Ý Mạn mà thôi.
“Tôi đang nói cô đấy, cô bị điếc à?” Giang Vũ Phỉ tức giận. Những người hầu này đều không coi cô ra gì nữa rồi.
“Thẩm phu nhân gọi cô kìa! Sao cô còn ngồi đó?” Giang Ý Mạn cười nói với Tiểu Hoa.
Giang Ý Mạn đã lên tiếng nên Tiểu Hoa đương nhiên phải đi, cô lau tay vào quần áo cho sạch sẽ, rồi đi tới lôi Giang Vũ Phỉ đang nằm trên giường dậy.
Động tác khá thô bạo, Giang Vũ Phỉ bị cô làm cho đau đớn rên lên như heo bị chọc tiết.
“Thưa bà, bà có cần tôi đút cho bà không?” Tiểu Hoa một tay cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500462/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.