"Không sao!" Giang Ý Mạn vô thức thu tay về.
Bàn tay ấm áp của Thẩm Giai Nghị nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, khiến cô không khỏi nhìn anh, tim càng lúc đập càng nhanh, trong lòng không khỏi suy nghĩ lung tung.
Nhưng những ý nghĩ đó nhất định phải dừng lại, cô không nên nghĩ tới, đây không phải là mục đích cô đến Thẩm gia.
"Đi theo tôi." Thẩm Giai Nghị tự nhiên nắm lấy cổ tay của Giang Ý Mạn.
Giang Vũ Phỉ đang ôm Đóa Đóa đã ngủ say, vừa mới bước vào nhà liền nhìn thấy cảnh chồng mình đang nắm tay em gái mình.
Trong lòng cô ta rất tức giận, nhưng ngoài mặt vẫn phải nặn ra nụ cười rạng rỡ.
"Tay cô sao lại chảy máu thế kia? Cô không sao chứ?" Giang Vũ Phỉ hỏi.
Còn không phải là do cô ta sai khiến người hầu kia ức hiếp cô sao, nếu không thì tại sao cô phải rửa bát? Đồ giả tạo!
“Không sao, cám ơn Thẩm phu nhân đã quan tâm.” Giang Ý Mạn cũng học cách giả tạo theo.
"Làm sao có thể không sao được? Nhìn đôi tay mảnh khảnh này đi, chắc là bình thường không quen làm việc, sau này cô không cần làm đâu, cứ để những người hầu khác làm. Nhanh chóng đi xử lý vết thương đi. Đến đây, Giai Nghị, anh bế Đóa Đóa lên lầu hộ em, em đi lấy thuốc cho cô ấy.” Giang Vũ Phỉ sắp xếp ổn thỏa.
Thẩm Giai Nghị buông tay Giang Ý Mạn ra, dắt Đóa Đóa lên lầu.
Giang Vũ Phỉ đưa Giang Ý Mạn đến một căn phòng ở lầu một, tìm một lọ thuốc rồi ném cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500457/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.