"Cô không cần cảm ơn tôi, đạo đức giả! Về phần bọn nhỏ, sớm muộn gì tôi cũng đoạt về, cô cứ tạm thời vui vẻ làm Thẩm phu nhân đi, đợi đến khi sự thật bị bại lộ, có lẽ Thẩm Giai Nghị sẽ đích thân ra tay giải quyết cô thay tôi.” Giang Ý Mạn nhẹ giọng nói.
Cô rất bình tĩnh, bởi vì cô tin rằng, với năng lực hiện tại của mình, cô nhất định có thể làm được, Giang Vũ Phỉ sẽ chẳng kênh kiệu được bao lâu nữa.
"Cô đừng có mà mơ tưởng, làm sao cô có thể lấy lại được chúng từ tay tôi? Đừng quên, năng lực bây giờ của cô cũng chỉ có thể đi làm một nhân viên phục vụ khách sạn, hay nói thẳng ra, khi khách hàng ném cho cô vài trăm đô, cô phải ngoan ngoãn để cho bọn họ đùa nghịch, cái loại phụ nữ thấp kém như cô, khắp nơi đều có, thân phận của chúng ta quá khác biệt, còn muốn nhận lại con? Ha ha ha. Hình như tôi vừa mới nghe được một câu chuyện cười!” Giang Vũ Phỉ kiêu ngạo.
“Vậy thì cứ chờ xem, từ trước đến nay tôi luôn dùng hành động thay cho lời nói.” Giang Ý Mạn khoanh tay, khá thờ ơ với những lời giễu cợt kia.
Lúc này có một người hầu đi tới, hai người liền kết thúc cuộc trò chuyện, nếu như có ai nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi của bọn họ thì Giang Vũ Phỉ sẽ chết chắc, vậy nên cô ta hết sức cẩn thận.
“Bà chủ, ông chủ gọi bà vào thư phòng.” Người hầu nói.
“Được rồi, tôi đi ngay.” Giang Vũ Phỉ gật đầu.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500454/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.