“Không phải chuyện của cô.” Thẩm Giai Nghị xoay người đi ra ngoài.
Sắc mặt anh tối sầm, lạnh lùng, nhưng Giang Ý Mạn là đang dò hỏi tâm tư của Thẩm Giai Nghị, cô hiểu được rằng, nếu không phải vì hai đứa nhỏ, e rằng anh ta đã muốn ly hôn với Giang Vũ Phỉ từ lâu rồi.
Cho nên nhiều năm qua, vì Giang Vũ Phỉ đã sinh được hai đứa con cho anh, nên anh mới cho phép cô ta ở lại Thẩm gia, chỉ cần không động đến điểm cực hạn của anh là được.
Nhưng Giang Vũ Phỉ càng lúc càng ngông cuồng, cô ta vì mục đích của bản thân mà việc gì cũng có thể làm.
Giang Ý Mạn ngồi trên sofa, xoay người lại nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Thẩm Giai Nghị, một bóng lưng cô đơn.
Cô đang nghĩ, nếu một ngày sự thật lộ ra, cô mang bọn nhỏ rời xa anh, lúc đó Thẩm Giai Nghị chẳng còn lại gì cả! Cho dù Thẩm Giai Nghị có thực lực đến đâu đi chăng nữa thì anh cũng không thể chống đỡ nổi.
Ngày đó sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, bởi vì Đóa Đóa và Hiên Hiên là con của Giang Ý Mạn, cô nhất định sẽ lấy về.
Giang Ý Mạn ngồi một lúc rồi rời khỏi đó, cô vừa đi đến cửa phòng của Đóa Đóa thì thấy người hầu đang cẩn thận đi ra đóng cửa lại.
"Con bé đã ngủ chưa?” Giang Ý Mạn hỏi.
"Tiểu thư đã ngủ rồi. Nhưng cô ấy vẫn không ăn một miếng nào. Không biết liệu nửa đêm có tỉnh giấc vì đói không." Người hầu lo lắng.
"Không sao đâu, phòng tôi ở ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500452/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.