Muốn gì cũng được sao?
Giang Ý Mạn vui mừng khôn xiết, cô ngây ngốc nhìn Thẩm Giai Nghị, cái đầu nhỏ càng ngày càng tiến lại gần anh, đáy lòng nổi lên một tia đùa nghịch.
Tim Thẩm Giai Nghị thắt lại! Người phụ nữ này không phải là thèm khát anh đấy chứ!
“Cái này không được.” Thẩm Giai Nghị từ chối thẳng thừng.
Giang Ý Mạn phanh lại kịp thời, tay nắm lấy góc bàn làm việc.
"Cái gì mà không được? Tôi chỉ muốn hỏi anh tại sao lại sợ hút thuốc! Lần trước ở nhà tôi, phản ứng của anh có chút đáng sợ, tại sao anh lại như vậy? ” Sắc mặt Giang Ý Mạn rất đỏ. Chưa kịp tán tỉnh đã bị từ chối, cô kém cỏi vậy sao?
Thẩm Giai Nghị sắc mặt đột nhiên thay đổi, lửa giận cùng hoảng sợ dường như không thể kiềm chế được từ từ bốc lên.
Giang Ý Mạn bị vẻ mặt này của anh làm cho hoảng sợ, cô đã chọc phải điều tối kỵ của anh ta?
"Nếu anh không muốn nói thì thôi, tôi không hỏi nữa, tôi đi xem Đóa Đóa đây."
Giang Ý Mạn muốn nhanh chóng chuồn đi, tâm tình của Thẩm Giai Nghị đang không tốt, nhỡ đâu anh ta điên lên thì cô làm sao mà chống đỡ nổi!
Thẩm Giai Nghị đặt một tấm chi phiếu trên mặt bàn.
"Chi phiếu đang để trống, cô có thể điền bao nhiêu tuỳ ý, tôi chỉ mong cô hãy chuyên tâm chăm sóc cho Đóa Đóa thật tốt." Thẩm Giai Nghị thành khẩn.
“Tôi không cần.” Giang Ý Mạn từ chối.
Thường ngày cô hay dùng tiền để đập người, gặp một người đập một tập, gặp hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500446/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.