Bà mẹ kế thấy tình thế không thuận lợi, nếu tiếp tục gây gổ với Giang Ý Mạn, sợ là không được lợi lộc gì, bèn chuyển sự chú ý sang Giang Chí Quốc, trên mặt vẫn nở nụ cười hiền hậu đó.
"Anh à, những lời của Tiểu Mạn nói cũng đúng, nhưng công ty không phải có mỗi chúng ta mà còn có nhân viên, giám đốc và các cổ đông. Nếu chúng ta đột ngột đưa một người vào công ty, em e rằng sẽ không ổn. Hay là hai ngày nữa mở một cuộc hội đồng quản trị! Để các giám đốc quyết định. Em nghĩ điều đó thật sự tốt cho cả Tiểu Mạn và công ty. Nếu Tiểu Mạn thực sự có thể vượt qua được hội đồng quản trị, đây là có năng lực thực sự, trong tương lai đương nhiên có thể đứng vững trong công ty, anh nghĩ sao? "
Giang Chí Quốc cau mày, ông không phải đồ ngốc, cho nên ông đương nhiên biết khả năng của Giang Ý Mạn, những người trong ban hội đồng coi trọng nhất là năng lực cá nhân, nếu Giang Ý Mạn không có, bọn họ sẽ không bình chọn cho cô.
“Con có đủ tự tin không?” Giang Chí Quốc hỏi Giang Ý Mạn
"Đành thử xem sao vậy! Dù sao cũng chẳng có gì quan trọng, cùng lắm thì bị loại vì không có nổi một phiếu bầu! Nhưng thôi - biết đâu lại có điều kỳ diệu xảy ra, đúng không?" Giang Ý Mạn tỏ vẻ hào phóng nói.
Đương nhiên, mẹ kế không còn gì để nói nữa, nhìn sang Giang Ý Mạn cười càng vui vẻ.
“Phải nghiêm túc vào, đây là đến công ty làm việc, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500417/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.