"A! Đau quá, bụng của tôi - đau quá!"
Giang Ý Mạn một tay dựa vào tường, một tay đặt lên bụng, từ từ ngồi xổm xuống cho đến khi mông đặt trên sàn nhà lạnh lẽo. Từng cơn đau quặn thắt kéo đến như dao cứa trong bụng cô.
Đến rồi, hôm nay chính là ngày dự sinh của cô.
Người hầu nghe thấy tiếng động liền chạy tới, nhìn thấy Giang Ý Mạn đang ngồi dưới sàn, sắc mặt cô tái nhợt, ôm chặt quần áo trên bụng, trông rất thống khổ.
"Cô Giang, sợ là cô sắp sinh rồi, tôi đỡ cô nằm xuống giường, sau đó tôi sẽ gọi bác sĩ tới."
Giang Ý Mạn tức giận trừng mắt nhìn người hầu một cái, gạt tay cô ta ra rồi bướng bỉnh ngồi dưới sàn, thậm chí đau đến nỗi cô không nói được lời nào, nhưng cơn tức giận vẫn không hề suy giảm.
“Nếu không gọi chủ của cô đến đây, tôi sẽ không sinh đứa nhỏ này ra.”
Người hầu thấy thật khó xử.
“Cô Giang, xin cô đừng làm khó tôi nữa, cô phải nghĩ đến đứa trẻ trong bụng chứ, dù sao cũng là sinh mệnh, sắp đến giờ sinh rồi, nếu như xảy ra chuyện gì bất trắc thì phải làm sao đây?”
Giang Ý Mạn cười điên cuồng.
Đứa trẻ?
Cô không muốn sinh nó ra một chút nào!
Mười tháng trước, Giang Ý Mạn có đi một buổi tụ họp với các bạn thời đại học, do uống chút rượu khiến đầu óc cô quay cuồng mất lý trí, khi tỉnh lại, cô đã bị nhốt trong biệt thự này.
Điều khiến cô bất ngờ nhất là cô lại mang thai một đứa con không rõ nguồn gốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chut-ngoai-y-muon-toi-sinh-con-cho-tong-tai-lanh-lung/500409/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.