Thiên Ý mang theo tâm trạng vui vẻ trở lại xe, giống như mới được sạc thêm điện vậy. Cả người Thiên Ý tràn đầy năng lượng, Lam Ngọc cũng không kìm được tò mò mà nhìn trộm Thiên Ý, cô không hiểu lúc trước Giám Đốc nhà mình vẫn còn bày ra bộ dạng mệt mỏi, lười biếng, vậy mà mới về nhà có 15 phút đến khi trở ra đã giống như biến thành một người khác rồi.
15 phút không phải là thời gian quá dài cũng không quá ngắn, trong khoảng thời gian đó có thể làm được rất nhiều việc, chẳng hạn như giải quyết việc quan trọng của đời người, ăn vụng, hoặc tranh thủ đi tàu nhanh,...
Thiên Ý vẫn hồn nhiên chăm chú xem tài liệu, cô nào có biết Thư Ký của mình đang suy nghĩ ra 7749 cái giả thiết về thời gian về nhà 15 phút của cô.
Làm việc với Thiên Ý đã lâu, Lam Ngọc chắc chắn là sếp của mình không thể nào là kiểu người phàm ăn tục uống được. Dù có đói đến lả người thì cô vẫn sẽ đứng thẳng lưng mà tiếp tục điều hành cuộc họp, cho nên có thể loại bỏ được giả thiết thứ hai là về nhà ăn vụng, hoặc nếu có đói thì cô tạt vào quán nào đấy ăn cho xong, mất công về nhà làm gì.
Còn phương án thứ nhất và thứ ba là có khả năng sảy ra cao hơn. Càng nghĩ Lam Ngọc càng bội phục khả năng suy luận của mình.
"Đánh dấu trọng điểm những chỗ này cho tôi" Thiên Ý nghiêng người sang đưa tài liệu cho Lam Ngọc. Hai mắt Lam Ngọc mở to như đang phát sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chu-toi-nay-an-gi/251736/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.