Sau khi giải quyết xong chuyện của Trần Lương, Thiên Ý mới quay lại với công việc. Ai bảo tự dưng cô kiếm chuyện trêu chọc Trần Lương làm gì dọa anh ta suýt nữa viết đơn thôi việc.
Vậy mới nói làm giám đốc là không dễ dàng gì, trêu đùa quá trớn cái là nhân viên dọa nghỉ ngay.
Dù gì Trần Lương cũng là cánh tay phải của Thiên Ý, sao cô có thể để cho anh đi xa như vậy được.
Mới ngồi chưa ấm chỗ, nhìn đống giấy tờ lạnh lùng xếp lù lù trước mặt, Thiên Ý bất lực đỡ trán. Cô bỗng chợt hoài niệm cái khoảng thời gian an nhàn sau tai nạn. Cả ngày chỉ có ăn, ngắm Mộc Trà và ngủ.
Đang phân vân nên chọn con tim hay là nghe theo lý trí, cuối cùng Thiên Ý vẫn bị con tim khuất phục, cô nhấc điện thoại lên gọi cho Mộc Trà, muốn nghe giọng của nàng để tiếp thêm chút sức mạnh. Nhưng tiếc là Mộc Trà không nghe máy. Thiên Ý ủ rũ nhìn đống tài liệu, thôi thì không được ôm người thì đành ôm công việc vậy.
"Con nhỏ kiaaaa"
Tiếng thét nội lực từ ngoài cửa truyền vào dọa cho Thiên Ý giật mình vứt cả điện thoại vẫn đang cầm trên trên tay xuống, đến khi định thần lại thì muốn trốn cũng không kịp nữa rồi.
Người đàn ông trung niên hung dữ thô bạo mở cửa bước vào phòng làm việc của Thiên Ý, mặc dù ở độ tuổi trung niên nhưng Cao Vũ vẫn còn rất phong độ, dáng dấp cao lớn, vai rộng lưng thẳng, bụng không một ngấn mỡ thừa, chắc chắn lúc trẻ ông cũng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chu-toi-nay-an-gi/251734/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.