Chương trước
Chương sau
“Đây là Quách Bảo Trung!” “Hả?” Mọi người xung quanh nghe vậy đều lộ ra vẻ kinh ngạc. “Là Quách Bảo Trung làm phim điện ảnh kia sao?” Có người nghi ngờ hỏi lại. “Nếu không thì còn có thể là Quách Bảo Trung nào nữa chứ?” Hứa Phương Linh vui vẻ rút điện thoại về.
Bà ta quay sang nói với Lâm Hiểu My: “Hiểu Mỹ, con nói cho mẹ nghe, đã có chuyện gì xảy ra thế? Có phải các con hợp tác với nhà sản xuất kia hay không?”
Lâm Hiểu My ngây người nhìn Từ Phương Linh, sau đó hiểu ra cái gì mới gật đầu nói: “Đúng thế. “Vậy chẳng phải đúng rồi sao!”
Nói xong, Hứa Phương Linh quay đầu nhìn Sở Quốc Thiên, cất tiếng cười châm chọc. “Sở Quốc Thiên, cậu có đồng ý với tôi không?”
Sở Quốc Thiên tràn đầy khó hiểu nhìn Hứa Phương Linh, mơ hồ đoán được ý nghĩ của đối phương, lại vẫn có chút mơ hồ. “Cậu đừng có giả vờ hồ đồ với tôi! Đồ rác rưởi nhà cậu, đừng cho là tôi không biết gì “Cậu muốn ly hôn với Lâm Thanh Di, lại thấy Hiểu My nhà chúng tôi được một nhân vật lớn nhìn trúng nên mới đeo bám, liều mạng dây dưa với gia đình nhà chúng tôi có đúng không!”
Hứa Phương Linh giễu cợt nói.
Sở Quốc Thiên nghe vậy chỉ cảm thấy buồn cười.
Còn Lâm Hiểu My thì lại mơ mơ hồ hồ: “Mẹ, sao mẹ lại nghĩ như vậy chứ, không có chuyện này đâu. Hóa ra Hứa Phương Linh là nghĩ Sở Quốc Thiên muốn ăn cơm mềm.
Mặc dù ở một khía cạnh nào đó thì trước mắt, Sở Quốc Thiên quả thật đang ăn cơm mềm. “Con gái, con đừng tưởng rằng mẹ không biết gì. Lòng mẹ cái gì cũng hiểu rõ cả. Có phải trong khoảng thời gian này, Sở Quốc Thiên thường xuyên đi theo con đúng không?” “Mẹ nghe từ chỗ nào vậy? Không thể nào!” “Thế thì tại sao Uyển Vy là luôn mồm gọi cậu ta là anh rể, mở miệng ra là anh rể, anh rể. Ngay cả con cũng thế. Còn ngày hôm qua, con theo cậu ta vào khách sạn để làm gì?" “Hôm nay xảy ra chuyện như thế này mà cậu ta còn dám vác mặt đến đây. Con còn dám nói với mẹ là không có sao?”
Hứa Phương Linh nghiêm túc hỏi. “Chuyện này... Chuyện này.” Lâm Hiểu My không biết nên trả lời như thế nào.
Kỳ thật nguyên nhân của mấy vụ này đều là do cô ta chứ đâu phải là do Sở Quốc Thiên muốn dẫn cô ta theo đâu chứ. “Mẹ, để con giải thích cho mẹ nghe" “Giải thích? Con còn cái gì để giải thích nữa chứ? Mẹ nghĩ người cần giải thích ở đây phải là Sở Quốc Thiên. Cậu là thấy con thăng chức nhanh nên mới vội vàng đi sau lưng con, đợi đến khi ly hôn với Lâm Thanh Di rồi lại quấn lấy con!”
Hứa Phương Linh nói đầy chắc chắn.
Lâm Hiểu My cảm thấy cô vô cùng bất lực. Cô ta hoàn toàn không ngờ rằng sức tưởng tượng của mẹ mình lại phong phú đến như vậy. “Phương Linh, mấy chuyện bà nói đều là sự thật sao?” Sắc mặt của Lâm Quang Phúc cũng dần dần trở nên khó coi. “Có có thể giả được sao? Tôi nói cho ông nghe này Lâm Quang Phúc, con gái của chúng ta có thể hợp tác với một đạo diễn lớn như Quách Bảo Trung, ông biết điều này nghĩ là gì không? Chưa bàn đến tương lai ra sao, ông có biết trong lần hợp tác này có thể lấy được bao nhiêu thù lao không?” “Bà còn biết mấy vụ này?” “Dời ạ, lên mạng là có thể thấy một đống lớn!” Hứa Phương Linh không cho là đúng nói. “Ông đoán thử xem bộ phim hợp tác là gì. “Bà nói thẳng ra đi, sao cứ úp úp mở mở thế.” Lâm Quang Phúc có chút phiền. "Là “Danh sách” Chuyện này không quan trọng, quan trọng là bộ phim này ngay từ lúc bắt đầu đã được tài trợ 1500 tỷ!” Hứa Phương Linh hưng phấn nói, tựa như 1500 tỷ đã nằm gọn trong tay bà ta. “Cái gì?”
Mọi người xung quanh lại lần nữa kinh hồ. “Một nghìn... Thật sự có một nghìn năm trăm tỷ?” Lâm Quang Phúc líu cả lưỡi. “Đương nhiên rồi. Chẳng phải trong video đã nói rồi sao, chắc chắn không thể nào là giả được. Con gái của chúng ta sắp trở thành phượng hoàng rồi.” Hứa Phương Linh liếc mắt Sở Quốc Thiên, nói tiếp: “Vì vậy tôi không hy vọng sẽ có thứ cứt chuột gì làm hỏng tiền đồ xán lạn của con gái chúng ta. Quang Phúc, cái tên Hồ Tùng Dân kia muốn đòi tiền cũng không thành vấn đề, ông ta đòi tiền thì cứ đưa cho ông ta. Cũng chỉ có 15 tỷ thôi, có thể dùng tiền để giải quyết là tốt nhất” “Thế nhưng cậu Sở Quốc Thiên này thì lại khác. Cậu ta chính là một con quỷ hút máu! Nhân cơ hội lần này phải đuổi cậu ta đi cho bằng được, nếu không, sau này con gái chúng ta trở thành đại minh tinh, bị cậu ta quấn lấy thì phiền toái, vạn nhất bị cậu ta tống tiền thì thật là hỏng việc”
Mọi người nghe xong mới hiểu rõ tại sao Hứa Phương
Linh lại ghét Sở Quốc Thiên đến như vậy. Thì ra bây giờ, Sở Quốc Thiên đã trở thành một hạt cát trong mắt bà ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.