Chương trước
Chương sau
Mọi người trong Dược Các đều luống cuống tay chân, không có cách nào, chỉ có thể quay sang Sở Quốc Thiên.
Sở Quốc Thiên cười lạnh: “Ông chủ của mấy người còn chưa có chuyện gì, mấy người dựa vào đâu mà nói tôi làm tổn thương tới tính mạng của ông ta?” “Cậu, rốt cuộc ông chủ của chúng tôi thế nào rồi, cậu đã hạ độc gì?”
Thượng Vân Minh nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Sở Quốc Thiên lạnh lùng đáp lời: “Một loại thuốc độc rất thấp kém nhưng có thể khiến các ông bỏ tay chịu trói” Lửa giận trong lòng Thượng Vân Minh bốc lên ngùn ngut. “Tôi còn tưởng rằng Dược Các của mấy ông có thể có bản lĩnh gì, hiện tại xem ra cũng chỉ đến thế mà thôi. Không biết là do các ông quá yếu hay lĩnh vực này vừa hay là điểm yếu của các ông.
Lời vừa nói ra, trong lòng mọi người ở Dược Các đều cảm thấy rất ấm ức nhưng lại không cách nào phản bác lại được.
Dù bọn họ rất ấm ức khi bị sỉ nhục như vậy nhưng trước mắt, ngay cả độc trên người ông chủ bọn họ cũng bỏ tay không giải được, thật sự không có khả năng phản bác. “Cậu khinh người quá đáng!” Thượng Vân Minh nhịn nửa ngày, chỉ có thể chỉ thắng Sở Quốc Thiên, buông ra một câu như vậy.
Sở Quốc Thiên không hề để ý tới đối phương, mà ngược lại, anh lấy một cây kim bạc từ trong tay Bạch Nguyễn Quốc, đi tới ngồi xổm xuống bên cạnh ông chủ Dược Các, chậm rãi cằm lên mu bàn tay đối phương.
Gần như ngay lúc đó, thân thể vốn đang co giật như sắp đi đời nhà ma của ông chủ Dược Các bất ngờ run lên, sau đó bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tình hình của ông ta đang dần khôi phục lại, ổn định hơn rất nhiều.
Ông ta há mồm hít thở thật sâu, tinh thần cũng từ từ tỉnh táo lại. “Tôi.”
Kỹ thuật của thần y Sở đã làm tất cả mọi người ở đây cảm thấy kinh sợ. “Ông chủ, ông thấy sao rồi?” Bạch Nguyễn Quốc và mấy vị thầy giáo vội vàng tiến lên kiểm tra.
Ông chủ Dược Các nghỉ ngơi một hồi, nhíu chặt mày: “Tôi đỡ hơn rồi.”
Sở Quốc Thiên ở một bên đặt thư khiêu chiến trước mặt ông chủ Dược Các. “Ông chủ, ông thua rồi, đến lúc thực hiện lời hứa rồi.” Sở Quốc Thiên nói: “Dược Các của ông và Y dược Thanh Di đã thuộc về tôi”
Sỉ nhục! . Hãy tìm đọc trang chính ở * TRU MTRUYEN.or g *
Ông chủ Dược Các toàn thân căng thẳng, hận không thể dùng tay xé nát Sở Quốc Thiên.
Ông ta rất muốn chối bỏ, ăn vạ, nhưng hiện tại toàn bộ người ở Dược Các đều đang nhìn ông ta, ông ta thân là ông chủ của Dược Các sao có thể làm ra loại chuyện mất mặt như vậy trước cái nhìn chăm chủ của mọi người? Từ chối...có thể từ chối thế nào?
Nhưng nếu đồng ý với đối phương, bản thân ông ta sẽ mất hết tất cả.
Ông chủ Dược Các ngồi im ở đó, trong lòng đấu tranh kịch liệt.
Tất cả mọi người xung quanh đều yên lặng theo dõi ông ta, chờ đợi câu trả lời của ông ta. “Có thể, nhưng điều kiện là cậu phải giải độc trên người tôi ngay lập tức!” Ông chủ Dược Các băn khoăn một hồi rồi trầm giọng nói. “Không vấn đề gì.” Sở Quốc Thiên đáp lời, sau đó lấy ra một bình nước thuốc. “Uống đi, đó là thuốc giải
Nghe thấy vậy, ông chủ Dược Các vội vàng cầm lấy bình thuốc rồi đổ vào trong miệng. Ủ*ng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cом
Sau khi đã uống thuốc đó, chỉ trong chớp mắt, dấu vết bị trúng độc trên người ông ta từ từ biến mất, ngay cả các bọc mủ trước đó cũng nhanh chóng không còn lại gì. “Trời ạ.
Xung quanh vang lên một trận cảm thán “Sao lại nhanh như vậy được?” “Đúng vậy, tác dụng của thuốc quá kinh người.
Xung quanh, dù là người của Dược Các hay người của Y Đạo Môn đều nhìn Sở Quốc Thiên với vẻ mặt sùng bái, kính nể.
Lần này thì mọi người đều đã tin vào kỹ thuật chữa bệnh của Sở Quốc Thiên.
Kỹ thuật chữa bệnh của đối phương chắc chắn mạnh hơn ông chủ Dược Các. “kỹ thuật chữa bệnh của thần y Sở, kẻ hèn này xin bái phục" Sau khi phát hiện bản thân không làm sao, ông chủ
Dược Các vô cùng kinh ngạc, đứng dậy nhìn Sở Quốc Thiên đầy kinh nề, vẻ mặt vô cùng chân thành. “Ông chủ không cần khách khí, vậy theo như những gì chúng ta vừa nói, Dược Các này nên thuộc về tôi rồi.” Sở
Quốc Thiên nói.
Ông chủ Dược Các gật đầu rồi lắc đầu tự giễu bản thân, sau đó quay sang nhìn Thượng Vân Minh, nói: “Đi chuẩn bị thủ tục, lập tức giao cho thần y Sở. “A? Ông chủ, nhưng.” Thượng Vân Minh có chút do dự.
Ông chủ Dược Các cau mày: “Còn có thể nói gì nữa? Nhanh đi chuẩn bị đi!”
Nghe vậy, Thượng Vân Minh không còn cách nào, chỉ có thể đồng ý. “Thần y Sở, vậy phiền cậu đi cùng tôi tới đại sảnh nghỉ ngơi một lát, chờ thủ tục chuẩn bị xong xuôi thì Dược Các có thể chuyển nhượng sang tên của cậu rồi.” Trên mặt ông chủ Dược Các tràn đầy vẻ tươi cười. “Được.” Sở Quốc Thiên hờ hững đáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.