Theo tin đồn trong giới, với tư cách là một trong những đại biểu xuất sắc nhất của lứa bác sĩ trẻ tuổi hiện tại, lần này Thi Quân tới tham gia cuộc thi ở học viện y học Nam Cung chỉ là cưỡi ngựa xem hoa mà thôi. Thật ra, anh ta đã bị nhà họ Nam Cung nhìn trúng từ lâu, họ dự định dốc lòng bồi dưỡng anh ta.
Mà sau khi nghe thấy tên của mình, Thi Quân chỉ khẽ mỉm cười, rồi chậm rãi đứng dậy, bước tới sân thi đấu.
Bởi vì trước đó đã có người chữa khỏi bệnh cho người đàn ông trung niên kia nên lần này, tới lượt Thi Quân là một bé gái khoảng sáu, bảy tuổi.
Môi cô bé trắng bệch, không hề có huyết sắc. Kỳ lạ hơn là tay chân của cô bé bị cố định trên một chiếc ghế đẩu đặc biệt, khiến cô bé không thể nào cử động được.
Có lẽ do trên tay chân của cô bé này nổi đầy mụn nước màu đỏ, mà một khi những mụn nước này bị vỡ thì chúng rất dễ lây lan, vì thế để phòng ngừa những mụn nước này bị vỡ, họ mới hạn chế cử động của cô bé.
Dù những vết mụn nước này nhìn thì có vẻ khá bình thường nhưng trước đó đã có vài thí sinh tham gia chữa trị phải nhận thất bại, điều này khiến cho tất cả mọi người ở đó đều nhận ra rằng nguyên nhân gây bệnh không đơn giản như vậy.
Sau khi tới gần cô bé, Thi Quân chỉ tùy tiện nhìn vài cái rồi lựa chọn dùng kim bạc và một chút thuốc đông y. Đầu tiên, anh ta dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191235/chuong-235.html