**********
Thân hình Thạch Hồng Phúc cứng đờ, ông ta gian nan nhìn về phía Sở Quốc Thiên, nói: “Cậu Sở, cậu... Cậu còn gì không hài lòng sao?”
“Không phải.”
Sở Quốc Thiên lắc lắc đầu, nói: “Tôi nể mặt ông tặng cho bà ngoại món quá, nên muốn nhắc nhở ông, bệnh tiểu đường hiện giờ của ông rất nghiêm trọng, nếu như không chú ý đến chế độ ăn uống, rất có khả năng nguy hiểm tới tính mạng!”
Lời này vừa nói ra, không gian đột nhiên trở nên vô cùng yên lặng.
Tuy nhiên Thạch Hồng Phúc cùng những người đi theo ông ta đều bất giác run rẩy.
Sở thần y, quả nhiên danh bất hư truyền!
Thạch Hồng Phúc thực sự mắc bệnh tiểu đường rất nặng, hơn nữa đã kéo dài bốn mươi năm rồi, bởi vì bệnh của ông ta nặng hơn người thường, cho nên trong bốn mươi năm này ông đều phải tiêm insulin.
Mà những năm gần đây, Thạch Hồng Phúc cũng tìm rất nhiều y bác sĩ nổi tiếng trong ngoài vùng, nhưng đáng tiếc chưa kiểm soát hiệu quả được bệnh tình, ngược lại bệnh càng ngày càng chuyển biến xấu.
Bọn họ không ngờ tới chính là, Sở Quốc Thiên chỉ cần nhìn thoáng qua, là có thể nhìn ra bệnh tình của Thạch Hồng Phúc, chỉ dựa vào điểm này, Sở Quốc Thiên quả không hổ là thần y!
“Cậu Sở, nghe nói Hóa Ứ Tán của Y dược Thiên Di là do cậu phát minh ra, vậy cậu có phương thuốc chữa dứt điểm bệnh tiểu đường không?” Một lúc lâu sau, Thạch Hồng Phúc mới phản ứng lại, vẻ mặt đầy chờ đợi nhìn Sở Quốc Thiên.
“Tôi đúng là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191217/chuong-217.html