“Nói! Rốt cuộc anh là ai?” Nhìn những người trong thôn của mình đã vây quanh Sở Quốc Thiên, sắc mặt anh ta không hề tốt nói.
“Sở Quốc Thiên.
Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, sau đó người đàn ông đang giữ cửa lắc đầu.
“Chúng tôi không quen biết anh, rất cuộc anh đến đây để làm gì?” Người đàn ông ra mở cửa trầm giọng nói.
“Thái độ của mấy người khó chịu thế, tôi nói là tôi đến tìm cậu chủ Lương Chí An.”
“Các ngươi thái độ thực không hữu được, tôi nói, là tới tìm Lương Chí An lương đại thiếu!”
Nhìn biểu cảm trên mặt của Sở Quốc Thiên rất điềm đạm, người đàn ông giữ cửa dừng lại một chút, sau đó mở miệng nói: “Tôi là Lương Chí Thần, là anh họ của Lương Chí Anh. Anh tìm cậu ấy có việc gì?”
Sở Quốc Thiên nghe vậy, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Lương Chí Thần nói: “Tôi muốn hỏi cậu ta một chút, tại sao lại phải người đến Hoan Châu ám sát người nhà của tôi.”
Cái gì cơ?
Sở Quốc Thiên vừa thốt lên xong, đám người Lương Chí Thần lập tức triển khai trận thế.
"Anh từ Hoan Châu tới để trả thù sao?” Lương Chí Thần tràn đầy cảnh giác nói.
“Bằng không anh cho rằng tôi tới đây để đi du lịch sao?” Sở Quốc Thiên híp mắt mỉm cười.
Lương Chí Thần hừ lạnh: “Nhóc con, tôi không biết anh từ đâu mà lại dám can đảm một mình chạy đến thôn của chúng tôi. Nhưng mà anh muốn rời khỏi đây e rằng không dễ như thế.”
Ở Thôn Lương, bọn họ chính là Hoàng đế địa phương, bất kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191208/chuong-208.html