“Phịch!”
Đối mặt với một nhóm binh lính được trang bị vũ khí hạng nặng, những người trong phòng đều bị dọa sợ mất mật, không hề nghĩ ngợi lập tức quỳ xuống.
Vẻ mặt Vu Thành không còn thoải mái như khi nãy nữa, thay vào đó là sự bất lực và sợ hãi. Đây chính là binh lính mang súng thật đạn thật, ai gặp họ đều sợ đến mức quỳ xuống!
“Anh là Vu Thành?” Nhìn bốn người đang run rẩy trong phòng, người đàn ông cầm đầu nhìn chằm chằm Vụ Thành quát to.
“Là... Là tôi... Thưa ngài, có chuyện gì vậy?” Vu Thành cố gắng hỏi.
“Còng tay, mang đi!”
Người đàn ông không thèm quan tâm, vung tay, hai tên lính tiến lên còng tay Vu Thành lôi đi.
Khách sạn Hoàng Gia.
Tin tức Vu Thành bị bắt nhanh chóng được truyền đến tại Nam Cung Văn.
“Không nghĩ đến Sở Quốc Thiên lại có tầng quan hệ này, tôi khinh thường anh ta rồi!” Nam Cung Văn nghe xong chỉ u ám nói một câu.
Lúc này, Uông Thành Đông đang đứng đối diện Nam Cung Văn nghe vậy có chút ưu sầu: “Cậu chủ Nam Cung, nếu không thì hay là chúng ta thôi đi?”
“Đồ hèn nhát. Từ khi nào mà ông có quyền bảo tôi bỏ chuyện này?” Nam Cung Văn lập tức bùng nổ, nhìn Uông Thành Đông bằng ánh mắt hung ác.
“Nhưng... Nhưng mà đám người bắt Vu Thành đi là người của Chiến vực!” Sắc mặt Uông Thành Đông rất khó coi.
Chiến vực!
Trong lòng Nam Cung Văn kinh hãi, thế nào cũng không nghĩ tới Sở Quốc Thiên có thể tìm được người của Chiến vực.
Thật lâu sau, anh ta mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191163/chuong-163.html