“Cụ bà ơi, bên ngoài lại có khách tới kìa!”
Trong lúc mọi người còn đang âm thầm oán trách thì bỗng có người chạy vào từ cửa. “Khách? Lại là Hoan Châu sao?” Bà cụ trừng mắt. “Đúng vậy!”
Bà cụ cau mày, cảm thấy hôm nay cứ có điều gì lạ thường.
Trong lúc bà còn đang suy nghĩ, thì bỗng có một đám người mặc đồ đen bước vào. “Tổng giám đốc của tập đoàn Kiều Phương!” “CEO của công ty Thương mại Trương Khánh!” “Chủ tịch của Tĩnh Nguyễn Quốc!” “Chết tiệt, sao hôm nay mấy ông chủ này lại rảnh rồi đến đây tụ tập vậy!” “Trời ơi, từ khi nào mà tất cả các ông chủ có tiếng ở Hoan Châu này đều có quan hệ thân thiết đến vậy với nhà họ Triệu?”
Mọi người bắt đầu nhận ra thân phận của những vị khách này, họ thậm chí đã bắt đầu đoán già đoán non xem nhà họ Triệu có đang định tiến vào thịtrường Hoan Châu không. Chứ nếu không phải, thì sao lại có nhiều ông chủ lớn đến vậy? “Cụ bà, chúc cụ khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!” “Cụ bà, chúc cụ sống thọ, cuộc sống bình yên!” “Cụ bà.”
Mấy ông chủ kia đến nơi, thì việc đầu tiên làm là chào bà cụ, sau đó dâng quà tặng của mình lên cho bà.
Bà cụ thấy được trân trọng quá mà giật mình, rối rít đáp lại, mời mọi người ngồi vào chỗ, nhưng mọi người đều như Lỗ Vinh Thượng, sau khi từ chối một cách khéo léo thì lại bắt đầu nịnh nọt Lâm Thanh Di.
Cảnh tượng khác thường lại một lần nữa hiện lên, cho mọi người mở rộng tầm mắt.
Đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191110/chuong-110.html