*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Thằng hai, xảy ra chuyện gì thế con?" Bà cụ Trịnh nhìn thấy dáng vẻ Lâm Minh Hải kinh hồn bạt vía, giọng nói không khỏi có chút run lên hỏi một câu.
Lâm Minh Hải bình tĩnh lại, vẻ mặt ông ta như đưa đám trả lời: "Mẹ ơi, chúng ta tiêu đời rồi, Lâm Thị... Bị thu mua rồi!"
Cái gì?!
Cái này... Cái này sao có thể?
Tất cả mọi người đều bị lời nói này của Lâm Minh Hải làm cho kinh sợ, cho dù là đại ca Minh hay tổng giám đốc Lý, cùng không ai trong số họ ngờ được là Lâm Thị lại còn có thể bị người ta thu mua.
Cái gọi là Lâm Thị, chẳng qua là có được mấy căn bệnh viện thôi mà, doanh thu không có bao nhiêu, nếu không thì, Lâm Thị không thể nào cho đến tận hôm nay vẫn còn chưa được liệt vào gia tộc hạng nhì.
"Đoán chắc là mọi người đã nhận được tin tức rồi chứ, không sai, vừa rồi tôi đã thu mua lại Lâm Thị, có điều những chuyện thất đức mà mấy người làm tôi đây sẽ không ôm vào người đâu, nợ của các người, vẫn cần các người tự mình đi trả, cho nên... Các người chắc là cũng sẽ tán gia bại sản thôi!"
Đúng ngay lúc này, giọng nói bình thản của Sở Quốc Thiên lại lần nữa vang lên, giống như một con dao sắc nhọn, đâm vào trong tim của tất cả người nhà họ Lâm.
Một lúc lâu, bà cụ Trịnh mới khôi phục lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191073/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.