*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bà nội!”
“Mẹ!”
Đám người thấy thế, vội vàng giúp bà cụ Trịnh ổn định thân hình.
Nhưng trong mắt bà cụ Trịnh là một mảnh tro tàn, trong miệng thì thào nhắc: “Xong rồi... Nhà họ Lâm ta xong rồi!”
Dương Tử Thu cũng không có bất cứ thương hại nào, anh ta ném tài liệu luật sư trong tay lên bàn, tiếp tục nói: “Tài liệu đều ở đây, bên trong có một vài chứng cứ liên quan tới tội danh của bà.”
Đám người Lâm Minh Hải vội vàng mở tài liệu ra, sắc mặt đám người lập tức đều trở nên vô cùng khó coi.
Bà cụ Trịnh thở dài một tiếng, lập tức nhìn về phía Sở Quốc Thiên, lạnh lùng nói: “Cậu muốn huỷ hoại nhà họ Lâm chúng tôi sao? Đừng quên, vợ cậu cũng họ Lâm
“Họ Lâm?” Khoé miệng Sở Quốc Thiên giật một cái, khinh thường nói: “Nếu như không phải nể mặt Thanh Di, nhà họ Lâm các người đã bị gạch tên ở Hoan Châu.
“Xàm ngôn!”
“Sở Quốc Thiên, cậu thật sự cho rằng tìm mấy thằng vệ sĩ, mời luật sư Thu thì đã ăn chắc chúng tôi?” Lâm Minh Hải nổi giận đùng đùng nói: "Kinh doanh thiết bị y tế là bố vợ cậu. Chúng tôi có tài liệu có chữ ký của ông ấy, về phần vợ cậu, khi bà nội dạy dỗ con cháu bất hiếu, ai có thể quản? Ai dám quản.
“Anh hai, đừng nói nhảm, thằng súc sinh này đã bất nhân rồi, đừng trách chúng ta bất nghĩa.” Ông ba Phúc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191071/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.