"Dì à! Con thật sự rất xấu hổ khi đã không làm đúng như những gì mà mình hứa."
"......."
"Dì....dì nói sao? Có...có người đến dạy thay con hả?"
"......."
"Vậy dì có biết tại sao cô ấy lại tự nguyện đến dạy không?"
"......"
"Khắc Bảo sao?"
"......"
"Vâng! Con đã hiểu, cảm ơn dì nhé! À, dì nhớ nói lại với mấy em là nhất định con sẽ quay lại thăm các em nhé! Nhưng vào lúc ấy con mong là các em sẽ trở thành những cô cậu học trò thông thạo với những con chữ, lúc ấy chắc chắn là các em sẽ có quà."
"....."
"Vâng, chào dì."
Đặt điện thoại xuống mà tim cô hơi nhói, giờ đây cô lại phải từ bỏ khát khao mà cô ấp ủ từ lâu chỉ vì anh hai mà cô luôn yêu thương, tin tưởng, nhưng nó lại được thực hiện chỉ vì một người xa lạ, lại là người mà cô từng ghét. Anh ta đã từng cứu mạng cô, giờ đây lại là người góp một phần sức lực để tiếp nối ước mơ của cô. Rốt cuộc tình cảm của anh đối với cô là gì? Tại sao lại phải đối xử tốt với cô như thế? Và...tình cảm của cô với anh là gì? Cô bối rối với suy nghĩ của mình.
Buổi sáng nhà họ Dư.
"Kể từ hôm nay, Dư Thảo Ân sẽ có tài xế riêng."
"Gì chứ? Không cần đâu ba à, con có thể tự mình đến trường, nó đâu có xa."
"Ba đã bảo sao thì nghe vậy đi, đừng có mà trả treo."
"Vâng..."
Cả sự tự do riêng mà ba cũng cướp mất, Thảo Ân đồng ý trong nỗi uất ức.
"Ba à, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chet-toi-cung-bat-em-ve-lam-vo-day/29847/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.