"Tôi nói cho cô em biết, còn bé thì nên lo mà ăn học, đừng có xía vào chuyện của người khác, coi chừng mất mạng lúc nào mà chả hay đấy!"
"Anh...anh dọa tôi đấy hả?"
"Em muốn thử"
"Tôi...tôi không cần."
"Được rồi, em có thể đi."
"Không được, còn...còn ông ta, anh...anh tính làm gì chứ?"
"Chuyện đó không liên quan đến cô em."
"Cô ơi, cứu tôi với"
Bốp...một cú đấm cho những kẻ không nghe lời chỉ bởi cái liếc mắt của anh.
"Nè...đừng có đánh người ta như vậy chứ! Ông ta thiếu nợ anh chứ gì, bao nhiêu?"
Anh bất ngờ nhìn cô, gì chứ? Chẳng lẽ cô ta muốn trả nợ cho hắn ta, đúng là ăn cơm nhà lo chuyện thiên hạ mà.
"Nếu muốn làm người tốt thì cần lựa chọn đối tượng, đừng đụng ai cũng nghĩ là người tốt rồi dang tay mà phổ độ. Không hay đâu."
"Đừng có nói nhiều,ông ta thiếu anh bao nhiêu. Tôi sẽ trả giúp."
"1 tỉ đúng."
"Cái gì? Một...một tỉ!"
"Sao chứ?"
"Ông...ông làm gì mà nợ người ta dữ vậy hả?"
"Tôi...tôi"
"Để tôi trả lời giúp hắn. Ban đầu, hắn vay tôi 100 triệu để trả nợ nần trong cờ bạc, 500 triệu đền bù cho những doanh nghiệp khác khi sản xuất sản phẩm kém chất lượng, 300 triệu khi thua lỗ trong làm ăn, bị vợ đá đích và giờ đây đang cập bồ với một con ả, vay thêm một khoản để cung phụng những vật chất xa xỉ cho ả ta, để ả phục vụ. Đấy là chúng tôi còn chưa tính lãi, khi tính vào 1 tỉ ấy sẽ nhân đôi đấy."
"Trời! Ông làm gì mà lại thua lỗ như vậy chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chet-toi-cung-bat-em-ve-lam-vo-day/29838/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.