Một buổi sáng đẹp trời, chàng mở mắt thức giấc, ấy thế mà nét mặt cau có đã bao trùm lấy khuôn mặt. Vội vàng tìm kiếm khắp phòng rồi lao thẳng xuống cầu thang, thở phào nhẹ nhõm khi đã thấy thứ cần thấy.
Giờ đây, trong con mắt của anh, người con gái ấy, thật đẹp. Trong trái tim anh, người con gái ấy, thật quan trọng.
Không một ai, không có bất cứ một điều gì có thể thay thế, có thể cướp mất em.
Em, là gia đình của anh, là hạnh phúc của anh, là tất cả, tất cả của cuộc đời anh!
Tính chạy nhanh đến mà ôm mà hôn mà vuốt ve.
Nhưng....
"Dư Thảo Chi, em uống cái gì đấy?"
Có người giật mình, rồi đáp trả tỉnh bơ.
"Cafe."
"Em còn dám trả lời sao?"
"Ơ, cái anh này ngộ! Anh hỏi thì em trả lời thôi."
"Tại sao cho cô ấy uống?"
Chị giúp việc run rẩy, trả lời lắp bắp.
"Là em đòi uống, không liên quan đến chị ấy. Thôi nào, có gì đâu mà anh căng thẳng thế?"
"Em nói chuyện như thể chẳng có gì xảy ra cả. Em có biết cafe là thức uống có nhiều chất độc hại, đặc biệt khi em có em bé thì lại càng không được uống nó."
"Thôi, em chỉ uống tí thôi, xin anh đấy."
"Không xin xỏ gì cả. Anh nói không là không."
"Không cho là chuyện của anh, uống là chuyện của em."
Nàng nhởn nhơ trước sự ngăn cản, khiến chàng tức điên.
Mới vừa để đầu ly vào miệng, ai kia đã giật lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chet-toi-cung-bat-em-ve-lam-vo-day/2544530/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.