Thế Phong phủi phủi cổ áo rồi ung dung ngồi xuống, như thể, mọi chuyện, mọi người ở đây, quá đỗi bình thường, hắn chẳng bận tâm lắm.
"Cậu nói gì nhỉ? Sao tôi chẳng hiểu gì cả."
"Rõ ràng chuyện này là anh bày ra, anh đang cố tình vu oan cho tôi."
"Này, này, ăn bậy được chứ không thể nói bậy. Dư Thế Phong tôi đường đường là giám đốc của một công ty tầm cỡ, đâu có rảnh hơi bày những cái trò vớ vẩn chỉ bởi cái nhà hàng bé tẹo của cậu. Trước khi muốn nói gì, muốn làm gì, cần nhìn lại bản thân mình là ai, xem mình có xứng để người khác hãm hại hay không."
Bảo không kìm chế được định cung tay đấm Phong thì Thảo Chi ngăn lại.
"Anh nói rất đúng. Khắc Bảo nhà em chỉ làm ăn nhỏ, nên biết an phận thủ thường, còn với những kẻ tai to mặt bự mà lại dùng thủ đoạn hại những người không xứng đáng, thì những kẻ ấy thật tồi."
Phong nhìn cô, đầy căm phẫn, đầy hờn tức. Những kẻ đó có mắng mỏ anh như thế nào, hoắcco dùng vũ lực với anh, anh cũng chẳng bận tâm, nhưng cô, khác, khác lắm. Tại sao? Tại sao chứ? Anh vì em nên mới làm nên những chuyện như thế này, mà em đành thốt nên những lời lẽ sắc bén ấy để bênh vực hắn, làm tim anh tan nát. Điều đó, càng làm cho anh phải thâm độc, quyết đoán hơn, anh không phục, mãi mãi không phục, thật không công bằng!
Phong đứng bật dậy, tiến gần đến phía cô hơn.
"Đôi khi những thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chet-toi-cung-bat-em-ve-lam-vo-day/2544526/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.