Rón rén.....rón rén.....
"Em đi đâu về đó?"
Rồi, bị tóm đuôi rồi, kì này chắc chết.
"Hai...hihi...hai ngủ trễ vậy. Thôi, trễ rồi, em đi ngủ đây."
"Anh hỏi em vừa mới đi đâu về? Sao không trả lời?"
Nhìn mặt hai căng quá, không biết rồi sẽ ra sao nữa đây.
"Em...em đi mua kem ăn. Ôi! Trời nóng chết đi được, ăn kem cho giải nóng."
"Đi ăn kem mà người em ướt nhẹp và đầy cát thế hả? Em biết nói dối với anh từ khi nào thế hả?"
Hai giận thật rồi, nhưng nếu nói ra thì chắc chắn hai sẽ chẳng để yên, hai đã cấm cô qua lại với Bảo rồi mà. Nhưng chẳng lẽ cứ giấu giấu giếm giếm mãi, đó cũng không phải là cách hay.
"Em...em đi biển.."
"Đi với ai?"
"Đi...đi...đi với..."
"VỚI AI?"
Thế Phong quát lên trong sự giận dữ, bỗng điện thoại cô reo lên.
"Ai điện đó?"
"Dạ...là...là..."
Không đợi cô trả lời, anh đã giật chiếc điện thoại từ tay cô.
"Khắc Bảo."
Rồi anh nhìn cô bằng ánh mắt giận dữ, giờ đây cô rất sợ, trước mặt cô không còn là người anh thân thương mà nó như một kẻ xa lạ.
"Anh hai à! Thật sự thì em...em thấy anh Bảo rất tốt, chẳng có gì là kiểu người tệ hại như hai nói, nên em nghĩ...."
"Ý của em là anh đặt chuyện để nói xấu bạn của mình sao?"
"Không, ý em không phải vậy."
"Vậy ý của em là sao?"
"Hai, hai đừng như thế nữa, em sợ lắm!"
"Sợ sao? Nếu em biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chet-toi-cung-bat-em-ve-lam-vo-day/2544445/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.