Tác giả: Trần Mạnh Bảo.
"Quân, dậy đi học con ơi...dậy mau nào mặt trời đã lên đến đỉnh rồi kia kìa!" Tiếng Hoàng Mạnh Hùng gọi lớn từ bên ngoài vọng vào trong.
Quân vẫn còn đang ở trạng thái chăn ấm nệm êm cho nên... ba mươi phút sau cậu ta mới mơ hồ tỉnh dậy, trong cơn mê ngủ cậu ta thấy ánh sáng mặt trời đã chiếu hết vào phòng chứng tỏ mặt trời đã lên cao. Cậu nhanh chộp lấy chiếc đồng hồ cạnh giường...
"Đã gần chín giờ sáng rồi sao?" Quân hét lên.
"Ba có gọi con dậy rồi, nhưng con vẫn không chịu nhúc nhích." Ông Hùng nói.
"Tôi không cần sự quan tâm thừa thải của ông." Quân nói to với giọng bực nhọc.
Sau đó, chạy thẳng vào nhà tắm đóng sầm cửa với một điệu bộ trông rất khó coi, cậu mở vòi hoa sen, đưa cả thân hình cao một mét tám mươi của mình dưới những tia nước mát mẻ đang phun ra, chảy dài trên cơ thể hoàn mỹ , làn nước phần nào đã làm dịu đi tâm trạng đang nóng hừng hực của cậu.
"Ào, ào ..." Tiếng vòi hoa sen trong phòng tắm vọng ra, ông Hùng buồn bã:
"Nó vẫn chưa tha thứ cho mình, tám năm qua nó luôn như vậy."
Hoàng Mạnh Hùng là cha của Quân, ông là người đàn ông cao khoảng một mét bảy lăm, nhìn tướng tá của ông rất uy nghiêm không làm trong quân đội thật uổng phí, tuy nhiên ông chỉ là một công nhân bình thường ở công trường xây dựng với đồng lương bèo bọt. Kể từ khi mẹ cậu mất thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chet-hon-anh-van-yeu-em/2385693/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.