Xe chạy một đường về nhà.
Hoắc Chi Châu trực tiếp ôm Mục Noãn Tô vào phòng ngủ, đè cô lên cánh cửa.
Mục Noãn Tô nhìn thấy ngọn lửa nguy hiểm trong mắt anh, con ngươi màu đen đảo vòng, đề nghị: "Có muốn dùng bữa trước không?"
Hoắc Chi Châu cười nhẹ, ngón tay thon dài vuốt ve cánh môi của cô, ý tứ trong mắt hiện lên rất rõ ràng, "Không phải nói tùy tiện ăn gì đó rồi sao?"
"Nhưng em còn chưa tắm." Mục Noãn Tô bĩu môi.
Hoắc Chi Châu nhìn đôi môi đỏ mọng của cô khẽ khép lại, cuối cùng không nhẫn nại được nữa cúi đầu hôn xuống, "Làm xong rồi tắm."
.........
Cuối cùng cũng đã kết thúc, Mục Noãn Tô đỡ thân thể đau nhức đi tắm.
Đợi cô skincare và sấy tóc xong, đã gần 8 giờ tối.
Lúc này Hoắc Chi Châu đang ngồi trên giường đọc email, lộ ra vẻ mặt sung sướng thỏa mãn.
Mục Noãn Tô đói bụng đến không đi nổi, chỉ chớp mắt nhìn anh, không khỏi tức giận đánh một cái.
Cô một tay nhấc chiếc váy nhàu nát của mình giơ trước mặt anh, "Anh làm hư chiếc váy của em rồi!"
Buổi sáng chiếc váy công chúa xinh đẹp sạch sẽ, hiện giờ một bên vai đã bị đứt, một vài sợi kim tuyến lấp lánh cũng rơi ra, cả chiếc váy trông vô cùng thê thảm.
Khuôn mặt của Hoắc Chi Châu bị che bởi lớp vải mỏng, chóp mũi đều là mùi hương của cô. Anh nhíu mày, giơ tay kéo chiếc váy xuống, một tay kéo Mục Noãn Tô lên giường, ôm vào lòng mình.
"Anh đền cho em một cái váy mới nhé?" Anh thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chet-cung-khong-ly-hon/999300/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.