“ Gia Thành em hơi mệt, cần ngủ một lát.”
Gia Thành im lặng đi ra bên ngoài, âm thanh đóng cửa vừa vang lên, nước mắt Gia Ý liên tục rơi xuống, cô cố gắng cắn chặt môi để không phát ra âm thanh.
Đột nhiên lúc này cô cảm thấy bản thân cũng thật ngu ngốc, rõ ràng từng nghi ngờ về Gia Thành nhưng lại không muốn tìm hiểu, luôn tự cố chấp gạt mình.
Ánh nắng chiều chiếu rọi lên từng ngọn cỏ của Nghiêm gia, từ trưa đến giờ Giai Ý vẫn chưa bước ra khỏi phòng, Gia Thành mở cửa đi vào trong để xem xét tình hình của cô.
Giai Ý đang nằm ngủ trên giường, trên gương mặt vẫn còn vương vài giọt nước mắt.
Gia Thành chạm nhẹ vào mặt cô, anh cũng không hiểu rõ về hành động này của mình, chỉ là đột nhiên cảm giác muốn lau nước mắt cho cô.
Giai Ý từ từ mở mắt, hai người bốn mắt nhìn nhau, Gia Thành thu tay lại đưa tay lên gãi gãi đầu, giọng điệu trở về như mọi khi:
“ Giai Ý, bà nội hỏi Giai Ý có muốn ăn gì không?”
Giai Ý thất vọng nhìn anh, cô kéo chăn lên cao, sau lưng về phía anh, trả lời bằng chất giọng mệt mỏi:
“ Không, anh ra ngoài đi đừng làm phiền em.”
Khác với bình thường, ngay lúc này Giai Ý vô cùng ghét việc nhìn thấy Gia Thành, cảm giác tất cả những gì xảy ra từ trước đến nay đều là lừa dối.
“ Ừm.”
Gia Thành một lần nữa bị đuổi ra khỏi phòng của mình, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chay-dang-troi-rosie/3481770/chuong-58.html