*****
Quả nhiên là ‘người anh trai điển hình’, đúng hôm sau cô đã nhận được giày. Người
“ Cái hộp thôi mà. À đúng rồi. Cậu còn nhớ đôi giày cậu đi hôm chúng ta đi hát không?”
“Sao vậy?” Tay An Nhi khẽ run lên, trong lòng dự cảm không hay lại nổi lên.
“ Thực ra hôm đó...nếu cậu....” Cô chính là rung cây dọa khỉ, cố ý kéo dài câu nói của mình ra. Cô muốn biết phản ứng của bạn mình. Không ngoài dự đoán, trong mắt An Nhi quả nhiên hoang mang, lo sợ.
“Nếu “Tèn ten. Nếu cậu nói sớm thì chúng ta co thể cùng nhau đi giày đôi rồi.”
Đôi giày màu màu đen viền xanh neon trên tay Ẩn Lan đung đưa khiến An Nhi trong lòng khẻ thở hắt ra. Cô ấy làm cô xém chút nữa mà đau tim. Nhưng có cái gì đó không đúng.
“ Không phải cậu nói mình không quen đi giày bệt và giày thể thao sao?”
“Lần này khác. Là Hải Phong tặng cho mình hôm sinh nhật. Sao mà không đi được chứ. Hì hì.”
Quả nhiên là cô nghĩ linh tinh. Hôm đó sau khi nghe Hỷ Nhi nói cô cứ suy nghĩ mãi về chuyện chiếc vòng cổ và đôi giày, bây giờ không phải đã rõ rồi sao. Chủ nhân thực sự của hai món đó vẫn là Ẩn Lan.
"Quả nhiên là sức mạnh của tình yêu.”
“Cậu không phải cũng có một đôi sao. Khác gì nhau đâu mà trêu người ta.”
“ Đôi của tớ không phải là nhờ phúc của cậu sao.” Thôi xong, cái miệng nó hại cái thân rồi. Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap/3166781/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.