Thấy Nhược Giang ngủ ngon lành trên đùi của mình, anh mỉm cười nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm, anh ngồi bất động làm cái gối cho cô đến gần chiều tối anh cố gắng không gây tiếng động mạnh, lặng lẽ vào bếp làm bữa tối.
Nhược Giang nghe được tiếng động ở phòng bếp cô tỉnh dậy nhìn quanh, đôi mắt hơi híp lại rồi cố mở ra nhìn thấy bóng lưng quen thuộc ấy trong lòng dâng lên một niềm hạnh phúc nho nhỏ, cô tiến lại phía sau lưng anh, không nói không rằng trực tiếp ôm lấy anh, cô úp mặt vào lưng anh còn dụi mặt vào.
" Sao không gọi em dậy?"
" Anh không nỡ"
" Anh còn chiều chuộng em thế này em sẽ sinh hư mất thôi đến lúc đấy đừng trách em vì sao lại lười"
" Bạn gái anh thì anh chiều thôi! Mọi thứ cứ để anh làm, em sẽ không kiếm được một bạn trai toàn năng như anh đâu nên không được bỏ rơi anh đâu đấy"
" Cố Nhậm"
" Hửm?"
" Em yêu anh"
Chỉ một câu nói của cô đã thành công làm cho anh dừng lại mọi động tác, anh quay lại nhìn vào mắt cô, sau đó với tay tắt bếp, bế cô lên hai tay đặt dưới mông cô chân cô bám chặt vào hông của anh để giữ thăng bằng, môi hai người sát lại, cảm nhận được đôi môi mềm ngọt anh càng tham lam ngấu nghiến nó.
Một nụ hôn nhẹ nhàng triền miên đến khi hai người không còn hơi nữa mới từ từ nhả môi ra trước mặt liền xuất hiện một sợi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-yeu-em/2894936/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.