Mấy ngày này Nhược Giang không hề thấy Bạch Điểm đến công ty làm, cô còn nghe nói ba của Bạch Điểm đang bệnh nên cô ấy mới xin nghỉ. Cô cảm thấy cuộc sống trở về như trước, không ai đến làm phiền cô nữa, ngay cả anh cũng đi công tác nên cô sẽ tận hưởng những ngày vui vẻ này.
Tan làm Nhược Giang cùng với Nguyệt Đồng và Linh San đi ăn tối, cô chưa muốn về nhà nên đi dạo một chút để tiêu hao khi nãy bản thân đã nạp vào.
Khi đến trạm xe buýt bắt gặp người đàn ông đang ngồi ôm bụng ở ghế chờ gương mặt thì cúi xuống không thể thấy sắc mặt được, theo bản tính tốt bụng của mình nên cô đi đến hỏi thăm.
" Anh đang khó chịu ở đâu sao? Có cần tôi gọi xe cứu thương đến không?"
" Cảm ơn, tôi không sao?"
Lúc này Tần Phi ngước nhìn lên mới phát hiện là cô, muốn nói chuyện với cô nhiều hơn nhưng cơn đau cứ kéo đến nên anh ta không thể tập trung được, thật trùng hợp, anh ta đang đợi trợ lý của mình đi mua thuốc, biết bản thân có bệnh đau dạ dày nhưng vẫn cố uống rượu với đối tác.
Nhược Giang ngạc nhiên nhìn Tần Phi đang nhăn nhó ôm bụng tuy có chút chật vật nhưng nhìn đông nhìn tây cô vẫn thấy anh ta rất đẹp nha.
" Là anh sao? Có chắc là không cần đến bệnh viện không? Tôi thấy anh đang rất khó chịu đấy"
" Không cần đâu tôi đang chờ người mua thuốc"
" À"
" Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-yeu-em/2894907/chuong-34.html