Tôn Miên Miên rút khăn giấy từ từ lau đi bàn tay ướt nhẹp của mình, cô cầm lấy điện thoại, thay vì giọng nói thường ngày dịu dàng mềm mỏng thì cô hét to " Lúc Tranh, em gọi ai là bảo bối thế. Lúc đầu chị định mua quà cho em mà bây giờ nghe em nói vậy, chả biết lớn nhỏ gì cả. Chị mang vứt quà vào thùng rác nhé. "
Điện thoại vẫn còn mở loa ngoài nên Sở Phong nghe rất rõ từ đầu đến cuối. Cậu bé lúc đầu gọi Tôn Miên Miên là bảo bối bây giờ vừa mở miệng một là " chị Miên Miên ", hai cũng là " chị Miên Miên ". Hình như bên cạnh cậu bé Lúc Tranh gì gì ấy còn có một cô gái, cô ấy đang cười rất lớn.
Sau đó, cậu bé lại hét lên " Sao chị đá em!? "
" Em cút nhanh lên cho chị, chị có chuyện muốn nói với Miên Miên bảo bối của em. Mau về phòng ngủ đi. "
Tôn Miên Miên tắt tiếng, bịt micro lại, cô nhón chân, kề sát vào tai Sở Phong " Người lúc nãy là em trai của bạn thân em. Mẹ của bọn họ là dì Tô, cái người giới thiệu cho em bộ phim này ấy. "
Sở Phong gật đầu. Trong lúc Tôn Miên Miên nói chuyện điện thoại, anh tranh thủ dọn canh cá cùng xà lách lên bàn, sau khi bày biện xong xuôi hết tất cả mọi thứ thì vừa lúc Tôn Miên Miên cũng nói chuyện xong.
Hai người đối mặt nhìn nhau mấy giây, Tôn Miên Miên dùng vẻ mặt bình thản và giọng nói mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-yeu-duong-ngot-ngao/3121234/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.