Sáng sớm hôm sau, cha Biên Biên lái xe vào Vương Phủ Hoa Viên, đón cô về nhà.
Xe cha cô chạy là một chiếc xe địa hình do công ty cấp, cốp xe rất lớn, đủ để chứa hết vali của Biên Biên.
Thế nhưng Đỗ Uyển Nhu còn chuẩn bị rất nhiều quần áo mới cho Biên Biên, còn có không ít người giúp việc tặng quà chia tay cô, cho nên đồ của Biên Biên đầy cả cốp xe.
Đỗ Uyển Nhu không nỡ để Biên Biên đi, ở chung ba năm, bà đối xử với Biên Biên như con gái ruột của mình.
“Sau này lúc nào cũng có thể đến Vương Phủ Hoa Viên chơi, nơi này vĩnh viễn là nhà của con.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Biên Biên gật đầu, không đành lòng mà ôm Đỗ Uyển Nhu, mấy năm nay, Đỗ Uyển Nhu đối xử với cô như con gái của mình, cô tìm được ở trên người Đỗ Uyển Nhu tình thương của mẹ bị thiếu mất từ lâu.
Đỗ Uyển Nhu quay đầu lại hỏi Chu thẩm: “Hoài Bích đâu, sao không ra tiễn bạn nhỏ của nó?”
Chu thẩm nói thiếu gia đã đi ra ngoài từ sáng sớm rồi, không biết đang ở chỗ nào.
Biên Biên lập tức nói: “Là con bảo cậu ấy đừng tới.”
Đỗ Uyển Nhu biết, bất cứ lúc nào, Biên Biên cũng bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/27585/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.