Sắc trời dần tối, Biên Biên không dám ở lâu trên sườn núi, cô nhanh chóng đuổi theo Cố Hoài Bích.
Hai người rất nhanh đã đi đến đường cái, Biên Biên ngẩng đầu, thấy miệng Cố Hoài Bích ngậm một nhành cỏ xanh, thái độ khinh khỉnh, hoàn toàn không giống một thiếu gia danh môn.
Đường xá bắt đầu lên đèn rực rỡ, bọn họ đi vào khu vực trung tâm thành phố sầm uất, đôi mắt đào hoa của Cố Hoài Bích bỗng nhiên sáng quắc lên, nhìn phía Biên Biên: “Đi đâu?”
Biên Biên nói: “Anh muốn đi đâu.”
Cậu đá văng đá vụn dưới chân: “Tùy cô.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vậy anh muốn làm cái gì?”
Cố Hoài Bích mất kiên nhẫn nói: “Nếu tôi biết bản thân mình muốn làm cái gì, thì mang theo cô làm chi?”
Biên Biên thấp giọng hỏi: “Vậy là anh chưa từng đi xem phim hay là công viên trò chơi à?”
Cậu dùng giọng mũi không tình nguyện đáp: “Đúng.”
Thế này quá đáng thương rồi.
Tuy Biên Biên ở trấn nhỏ vùng sông nước, nhưng cũng từng đến rạp chiếu phim, cha cũng đưa cô đến công viên trò chơi, còn ngồi bánh xe đu quay nữa.
“Thế anh cũng không đi bánh xe đu quay.”
“Không có.”
“Bánh xe đu quay thật sự rất cao rất cao, ngồi ở phía trên có thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/27574/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.