Vào buổi sáng khi Hứa Kỳ mở mắt ra thì nhìn thấy một con sói cực to nằm gác đầu lên cổ Biên Biên, nó nằm im như một con thú hiền lành.
Biên Biên ngủ ngon lành nên không nhận ra điều gì bất thường hết.
Đây cũng là lần đầu tiên Hứa Kỳ nhìn thấy con sói khổng lồ đến vậy nên sợ tới mức xém tí nữa hét lên. Con sói ngẩng đầu cảnh cáo Hứa Kỳ, Hứa Kỳ vội bịt miệng lại lặng lẽ chuồn ra khỏi lều.
"Má ơi! Má ơi Lawrence anh đoán coi trong lều tôi có con gì?"
Lawrence đang dùng vải lau cây dao nhỏ mà cậu ta luôn mang theo bên mình, lưỡi dao sắc bén và phản chiếu lại ánh nắng mặt trời.
"Có một con đại ca"
Hứa Kỳ tát lên lưng Lawrence một phát: "Sao anh đoán chuẩn ghê vậy!"
"Không biết lớn nhỏ!"
"Hì hì."
Lawrence nhìn phía lều sau đó tra con dao vào vỏ, cười nói: "Chúng ta sắp có Vương phi."
Hứa Kỳ mở to hai mắt, nghi ngờ hỏi: "Thật không? Hai người bọn họ... xong rồi?"
"Tôi đoán thôi, cô nên đi hỏi bạn mình đi."
...
Thật ra không cần hỏi mà có mắt là có thể nhìn thấy, suốt buổi chiều hôm lên núi thám hiểm, Cố Hoài Bích chỉ quay quanh mỗi một mình Trần Biên Biên, bảo vệ cô như là cái gì
đó rất quý giá, sợ không cẩn thận sẽ đánh mất.
Ngay cả khi nói chuyện với những con sói khác, ánh mắt cậu sẽ chủ động nhìn Biên Biên.
Tuy không quá lộ liễu nhưng ở xung quanh toàn là những bạn học còn trong độ tuổi xuân xanh có ai mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/1840248/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.