Suốt thời gian ấy Hứa Kỳ lúc nào cũng trông gà hoá cuốc, đi trên đường mà cứ sợ sệt mãi.
Biên Biên hỏi Hứa Kỳ đã xảy ra chuyện gì, Hứa Kỳ rối rắm mãi, cuối cùng kể hết một năm một mười chuyện mình chống đối lại Cố Hoài Bích ngày trước cho Biên Biên nghe.
"Tộc chúng tớ có quy định, không được xúc phạm Vương, nhưng tớ... tớ đã biến sang hình dạng chiến đấu muốn tấn công ngài!"
"Cậu liếm Lục Diễn!"
"Tớ xong đời rồi, một là chết, hai là bị trục xuất, hu hu."
"Cậu liếm anh ấy thật á?!"
Hứa Kỳ buồn rầu ôm đầu: "Tớ có cảm giác mấy hôm nữa sẽ có trưởng bối trong tộc đưa mình đi, hu hu, con xin lỗi cha mę."
"Miệng Lục Diễn có ngon không?
Hứa Kỳ nổi điên lên: "Cậu đừng có chú ý đến chuyện tớ liếm miệng của anh Lục Diễn được hay không?"
Biện Biên chớp chớp mắt, ghé sát vào Hứa Kỳ, gằn từng chữ: "Cậu - liếm - Lục - Diễn!"
Hứa Kỳ sụp đổ: "Tại anh ấy bảo tớ cứ yêu cầu cái gì mình muốn, tớ nói gì anh ấy cũng sẽ đáp ứng hết, nên tớ... tớ..."
"Anh ấy bảo cậu cứ yêu cầu cái gì mình muốn, chính là muốn tặng quà cho cậu thôi chứ không phải muốn tặng bản thân cho cậu đâu!"
"Xin cậu đó cậu đừng nói nữa, tớ cảm thấy xấu hổ quá."
Biện Biên vỗ vai Hứa Kỳ: "Quên đi, đừng nghĩ tới chuyện đó nữa, liếm thì liếm, trong trường có biết bao cô gái muốn liếm
Lục Diễn kìa."
"Tớ, tớ không phải người như vậy, tớ... tớ đối với anh ấy không phải kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/1840245/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.