Trong vườn, Biên Biên có hơi căng thẳng cứ quay đầu lại nhìn Hứa Kỳ.
Hứa Kỳ còn căng thẳng hơn Biên Biên nhưng lại không dám ở gần, đành phải đứng ở sau gốc cây cách mười mấy mét nhìn
bọn họ.
Cố Hoài Bích đi ở ven đường mòn, không biết vì sao mỗi nơi cậu đi qua đều có những chú bướm nhẹ nhàng bay xung quanh, đậu lên những bông hoa và từ từ dang rộng đôi cánh sặc sỡ ra.
Cố Hoài Bích vươn tay ra, ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng đưa đến bên cành hoa, con bướm lập tức đậu lên trên đầu ngón tay cậu.
Dưới ánh mặt trời làn da trắng ngần của cậu rực rỡ lấp lánh, xinh đẹp đến không giống người thường.
Biên Biên nhìn đến ngẩn người.
Cố Hoài Bích hái một cành hoa trắng nhỏ xuống đưa đến trước mặt Biên Biên, trên cánh còn được tô điểm thêm bằng bướm nhẹ nhàng vỗ cánh.
Sự ngạc nhiên ánh lên trong mắt Biện Biên nhưng cô vẫn rất tự trọng mà dời ánh mắt đi chỗ khác: "Tôi không cần."
Cố Hoài Bích đặt cành hoa vào trong tay Biên Biên, thong thả nói: "Anh cho em, em không thể không nhận."
Vốn dĩ Biên Biên bực mình định ném đi, nhưng cũng không biết tại sao lại nắm chặt ở trong tay, lặng lẽ buông tay xuống bên người.
"Nói cho cùng thì anh muốn làm gì?"
"Em không biết anh muốn làm gì à?"
Cố Hoài Bích rũ mắt nhìn cô, rõ ràng trong mắt tràn ngập yêu thương.
"Tôi có người trong lòng rồi." Biên Biên khẽ nói.
Vẫn giống như nhiều lần trước cô từ chối các cậu sinh viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/1840243/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.