Sau khi Hứa Kỳ hỏi ý kiến cha mình và được sự đồng ý của ông, Hứa Kỳ kể hết toàn bộ chuyện về gia tộc mình cho Biên Biên nghe, dù sao thì Biên Biên có khế ước máu đối với tộc sói mà nói đây cũng coi như là người trong nhà.
"Nhiều thế kỷ qua, tộc sói và con người cùng sinh sống và tồn tại với nhau nhưng sự tồn tại của tộc sói là một bí mật đối với con người. Bởi vì thần kinh của con người rất yếu, nếu bọn họ biết có sự tồn lại của tộc sói, đảm bảo là sẽ bị hù điên mất. Con người không chấp nhận được tộc sói thì tất nhiên là không thể chấp nhận được đám người chết như Lục Diễn ha ha ha ha, tộc bọn họ còn ít thấy ánh mặt trời hơn chúng tớ nữa."
"Chết, tộc người chết?" Biên Biên nổi da gà đầy lưng: "Cậu nói anh Lục Diễn không phải người sống à?"
Hứa Kỳ ghét bỏ nói: "Sao anh ta có thể là người sống chứ, ở xa thật xa đã ngửi thấy mùi xác chết thối trong mộ, tởm muốn chết."
Mặc dù Biên Biên nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn thấy sởn tóc gáy, đặc biệt là bình thường cô hay ăn cơm và học bài cùng Lục Diễn, có đôi khi hai người còn làm thí nghiệm đến khuya.
Quá rợn người rồi!
Hứa Kỳ tiếp tục nói: "Con cháu tộc sói bọn tớ trải rộng khắp thế giới, tộc nhân* đông đảo, dù sao thì khả năng sinh sản của chúng tớ rất mạnh mẽ, tinh lực dồi dào, sinh sản không ngừng, không giống tộc người chết của Lục Diễn, người đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/1840241/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.