Dưới bóng cây, Biên Biên chấm chút thuốc mỡ trong suốt lên đầu ngón tay, sau đó dùng đầu ngón tay mềm mại bôi lên má trái của Cố Hoài Bích, động tác vô cùng dịu dàng.
Thấy Cố Hoài Bích căng mặt, cô cho rằng cậu đau nên nhẹ nhàng thổi lên mặt cho cậu.
Lông mi cô vừa dày vừa dài, trông giống như bàn chải nhỏ quét xuống, bao phủ con ngươi trong suốt tựa quả cầu pha lê của cô.
Không biết bắt đầu từ khi nào, cô trở nên xinh đẹp đến vậy, đẹp đến mức cậu sắp không nhận ra.
Mỗi lần nhìn cô, trái tim Cố Hoài Bích đều hoảng hốt đập loạn và chột dạ sợ hãi, trên đời này, cậu chưa từng sợ ai cả.
"Xong rồi, sẽ hết sưng nhanh thôi." Biên Biên đậy nắp thuốc mỡ lại, bỏ vào túi áo của Cố Hoài Bích.
Lúc này có bạn học đi ngang qua, Cố Hoài Bích lập tức đeo khẩu trang vào.
Biên Biên tưởng là cậu rất quan tâm đến hình tượng của mình.
"Anh nói anh ghen tị cái gì cơ." Cô ngồi bên cạnh cậu, hỏi: "Đến nỗi đốt sách của người ta vậy?"
Cố Hoài Bích đeo khẩu trang, có chút bực dọc, kịt mũi nói: "Mẹ nó, làm sao tôi biết được."
Là ghen tị đấy, ghen tị đến hận không thể ném tên đó xuống sông, hoặc là một đấm đánh chết cậu ta, nếu cậu ta còn dám tới gần Biên Biên, Cố Hoài Bích thật sự sẽ làm như vậy.
Biên Biên nhíu mày suy nghĩ: "Cũng không thể ghen tị Tiết Thanh lớn lên đẹp trai hơn anh được."
Cố Hoài Bích nghe vậy giật mình, vỗ vỗ sau đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-trong-long-anh/1840217/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.