Cơ thể Tố Cẩm Huyên cũng chẳng phải liễu yếu đào tơ gì, dưới bàn tay chăm sóc tận tình của Thương Chiến Nam sau hai ngày đã hoàn toàn bình phục. 
"Để một hai ngày nữa rồi đi làm, nếu em ngại để anh nói chuyện với bố." 
Trong bữa cơm sáng Thương Chiến Nam liên tục căn dặn vợ phải ở nhà nghỉ ngơi, mà không hay biết cô đã bị bố vợ xa thải từ lâu. 
Tố Cẩm Huyên sợ sự việc bị bại lộ vì vậy nhanh chóng đồng ý với anh ta: 
"Em báo với phòng nhân sự một tiếng là được, anh không cần phải gọi cho bố đâu." 
Thấy cô ngoan ngoãn nghe lời, Thương Chiến Nam buông dĩa nói: "Hôm nay anh phải tới công ty rồi, ở nhà có việc gì gọi cho anh." 
Thương Chiến Nam mặc dù không thích xa vợ một chút nào cả, nhưng mấy hôm không tới công ty giấy tờ cần anh ta ký duyệt có lẽ đã xếp cao như núi rồi. 
Nói xong anh ta nán lại nhìn cô thêm một lát rồi rời khỏi phòng ăn, Tố Cẩm Huyên nghe tiếng bước chân xa dần động tác ăn cũng bắt đầu nhanh hơn, sau đó gấp gáp chạy lên phòng ngủ lấy bộ hồ sơ giấu kỹ trong tủ quần áo ra. 
Chính Tố Cẩm Huyên cũng không hiểu vì sao cô phải làm những chuyện không đường hoàng này? Đến công việc thôi cũng phải lén lút qua mặt Thương Chiến Nam, là sợ anh ta bắt tới Thương Dương làm việc sao? 
Cô không yêu anh ta, nhưng nếu có yêu cũng không thích cái kiểu vợ chồng chung công ty 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-troi-buoc-co-chap-yeu-em/3359899/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.