Thương Chiến Nam chuyển tiền xong cánh môi vẽ lên nụ cười cất điện thoại vào túi, cầm lấy chìa khóa trên bàn rời phòng làm việc.
Anh ta không trách Tố Cẩm Huyên vì việc coi trọng em gái hơn người nhà mình, dù sao đây cũng chỉ là bữa cơm trưa nhân cơ hội chị gái cùng cháu trai về chơi mà thôi.
Thời điểm Thương Chiến Nam về tới căn nhà chính, trong nhà chỉ có mình bà Thương.
"Sao chỉ có một mình con?"
Bà ta đang ở trong bếp chỉ đạo người giúp việc nấu món này món kia, thấy con trai về một mình thì sa sầm mặt, ngữ điệu không hài lòng hỏi.
"Có ấy có lịch trình từ trước rồi, lần khác qua sau." Thương Chiến Nam thay vợ giải thích.
Vốn đã không quý mến gì đứa con dâu này, Thương phu nhân gằm mặt xuống đem tất cả những việc không vừa ý ở Tố Cẩm Huyên ra mắng con trai một thể:
"Cái gì quan trọng hơn cả việc về ăn cơm cùng bố mẹ chồng vậy? Đâu phải mẹ bắt nó làm dâu, cũng đâu phải ngày nào cũng gọi? Ngốc nghếch nó đã không muốn làm dâu nhà này rồi sao không để nó đi luôn đi."
Mặt mũi nhà họ Thương bà ta gìn giữ bao nhiêu năm trời đùng một cái bị Tố Cẩm Huyên chưa bước qua cửa làm cho mất hết, đã vậy còn tỏ thái độ gì đây? Không thích hả? Nhà bà ta cái gì cũng tốt Chiến Nam có bỏ vợ vẫn lấy được người tốt hơn cô ta gấp trăm nghìn lần.
Bạch Cúc Lam không hiểu con trai mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-troi-buoc-co-chap-yeu-em/3359895/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.