"Nhiễm Nhiễm tiểu thư, thiếu gia không về cùng cô sao?"
Sau tiết tự học buổi tối, Bạc Nhiễm Nhiễm trở về biệt thự Mục gia, vừa đến cửa đã ngửi thấy hương thơm quen thuộc của bánh hoa quế. Bạc Nhiễm Nhiễm nhẹ nhàng đi vào nhà ăn, quả nhiên thấy bánh hoa quế đặt trên bàn ăn.
Còn chưa kịp ăn xong bánh hoa quế trong tay, Bạc Nhiễm Nhiễm đã bị giật mình bởi câu hỏi của Triệu quản gia từ tầng hai đi xuống.
Bạc Nhiễm Nhiễm nhìn lướt qua đồng hồ, ấn đường nhăn lại, đặt nửa cía bánh hoa quế xuống đĩa, lấy khăn giấy xoa xoa miệng:
"Anh Mục Lê không học tiết tự học buổi tối, cậu ấy nói muốn về nhà nghỉ ngơi."
Triệu quản gia nghe vậy liền thấm thía nói: "Thiếu gia không chưa về hẳn là đi tiệm Internet chơi game."
Lại đi chơi?
Bạc Nhiễm Nhiễm nhét nửa cái bánh hoa quế vào miêng, cầm di động đi ra ngoài, "Bác Triệu yên tâm, để cháu đi tìm cậu ấy."
"Nếu cháu thấy thiếu gia thì bảo cậu ấy về sớm một chút, bệnh cũ của Mục lão tái phát, hôm nay té xỉu."
Phía sau truyền đến lời nói của Triệu quản gia, Bạc Nhiễm Nhiễm mấp máy môi.
Tới tiệm Internet mà Mục Lê đã từng dẫn cô tới, Bạc Nhiễm Nhiễm tìm được anh ở chung một phòng với Tiêu Ngư và Bành Triết, tối nay không có Nhan Hạo.
"TDM, lại bị đồng đội hại!"
Tiêu Ngư sinh khí quăng chuột, nhịn không được mắng một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía cửa thì thấy Bạc Nhiễm Nhiễm, theo bản năng nhìn về phía Mục Lê ở đằng sau.
Mục Lê ngồi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-sung-em/255641/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.