Lên xe.
Lục Chu ôm lấy mặt cô, lòng bàn tay khẽ bóp nhẹ, thở dài: "Lại khóc rồi."
Thẩm Diệc Hoan cũng không muốn khóc, cảm thấy bản thân quá vô dụng, cô dùng sức cắn môi dưới, nhưng vẫn có một giọt nước mắt rơi xuống, đọng lại trên môi.
"Bảo bối à." Lục Chu nhẹ nhàng gọi cô, cúi xuống khẽ hôn lên bờ môi mềm.
"Em không sao." Thẩm Diệc Hoan lau mặt, cũng chủ động hôn anh.
"Không khóc, anh nói cho em nghe một tin tốt, được không?"
Thẩm Diệc Hoan nhìn anh: "Tin gì ạ?"
"Sau đợt này anh sẽ được điều về Bắc Kinh."
"Thật sao?"
"Ừ."
Trong mắt Thẩm Diệc Hoan còn nhiễm một tầng hơi nước, nhưng lại ngậm ý cười, đáng yêu chịu không nổi, Lục Chu nhịn không được lại ép người lên ghế hôn.
"Mở miệng." Lục Chu nói.
Anh vừa nhẹ nhàng lại bá đạo tách hai hàm răng của Thẩm Diệc Hoan ra, đầu lưỡi mềm mại nhẹ chui vào.
"Em muốn bao giờ mình kết hôn?"
"Dạ?" Thẩm Diệc Hoan bị hôn đến đầu óc mơ hồ, nhất thời không kịp phản ứng.
"Kết hôn."
"Nếu chúng ta kết hôn." Cô dừng một chút, khó khăn mở miệng, "Thế thì có phải đi tới nhà em một chút không, mẹ em bên đấy..."
Theo lý mà nói, nếu như muốn kết hôn thì chắc chắn phải nói một tiếng với mẹ Thẩm, mặc kệ thái độ của bà thế nào, thì vẫn phải thông báo.
"Anh đi với em?"
Thẩm Diệc Hoan dựa người vào ghế, ngón tay khẽ vân vê đai an toàn: "Em không muốn."
Lục Chu nhìn cô không nói gì.
Thẩm Diệc Hoan thở dài: "Em cảm thấy mẹ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-sung-ai/471853/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.