Ngày hôm sau, Thẩm Diệc Hoan vẫn chưa nhận được tin nhắn trả lời của Lục Chu.
Cô cầm điện thoại ngồi thẫn thờ trên giường, ngón tay khẽ vuốt ve một hồi, cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại cho Lục Hữu Câu.
Lục Hữu Câu cũng đã một ngày rồi không liên lạc được với Lục Chu.
Việc ông không liên lạc được với anh khác hẳn cô, nếu bây giờ Lục Hữu Câu cũng không biết tình huống của Lục Chu hiện tại, e rằng Lục Chu đã gặp chuyện ngoài sự kiểm soát mà rời khỏi đội.
"Vậy... Lục Chu sẽ không gặp chuyện gì chứ ạ?"
Lục Hữu Câu: "Yên tâm, nó có đầy đủ kinh nghiệm thực chiến, sẽ tự biết bảo vệ mình thôi."
Thẩm Diệc Hoan cứ như vậy trải qua ba ngày trong lo lắng sợ hãi.
Ngày tiếp đó, cô phải ghé qua phòng làm việc đem ảnh chụp giao cho Chu Ý Xu.
"Thật ra đống ảnh hồi trước em gửi chị cũng đủ để mở triển lãm rồi."
Đại đa số mọi người đều biết rất ít về bộ đội biên phòng. Ảnh của Thẩm Diệc Hoan chụp thật sự rất đẹp, có thể nói là đẹp nhất trong studio này, cũng không hề để lãng phí một tấm nào.
Thẩm Diệc Hoan ngồi đối diện cô nàng không lên tiếng.
Chu Ý Xu gõ gõ mặt bàn: "Thẩm Diệc Hoan?"
"Vâng?" Cô hoàn hồn, "Em cũng biết là đủ kha khá rồi, nhưng mà cứ muốn chụp nhiều thêm chút."
"Thời gian dự tính đã định rồi, không sửa được nữa, đợi đến lúc đó rồi xem tình hình thế nào đã, em có nội dung nào mới thì cứ giao cho chị, chị chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-sung-ai/471849/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.