Thẩm Diệc Hoan chớp chớp mắt, cặp mi dài vì nước mắt mà ướt thành một dúm, hỏi anh: "Muốn gì cũng được sao?"
"Ừ." Lục Chu gật đầu.
"Vậy tối nay chúng ta đừng làm được không?"
"... "
Lục Chu nhìn cô, biết là cô gái nhỏ đang cố ý phá vỡ bầu không khí ngột ngạt vừa rồi, anh giơ tay khẽ xoa tóc, nhẹ giọng nói: "Được, không làm."
Thẩm Diệc Hoan khom lưng, duỗi tay xoa xoa mặt Lục Chu, lại đưa mặt mình tới gần, cụng vào trán anh, một chút rồi một chút hôn lên bờ môi mỏng kia.
Lục Chu ngồi xổm trên mặt đất, ngẩng đầu lên, ngoan ngoãn để Thẩm Diệc Hoan vừa ôm lại vừa hôn.
Lục Chu nắm lấy tay Thẩm Diệc Hoan, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn tay cô.
Thẩm Diệc Hoan ôm lấy cổ anh.
Từ trước tới nay, việc hôn môi bất kể là ai chủ động trước, thì đến cuối cùng đều là Lục Chu chiếm chủ đạo, chỉ là lúc này, anh chỉ khẽ mở miệng thuận theo cô, để Thẩm Diệc Hoan tự thăm dò, động tác không tính là thành thạo, cũng không quá mức ngây ngô, có chút vụng về.
Không biết qua bao lâu.
Lục Chu nắm lấy cằm Thẩm Diệc Hoan kéo ra một chút khoảng cách, giọng nói khàn khàn: "Thẩm Diệc Hoan, anh sẽ nhịn không được."
Thẩm Diệc Hoan rũ mắt nhìn qua.
Rồi lại một lần nữa sáp tới, không chỉ ôm lấy cổ anh mà còn đem nửa người cũng dán vào.
Giây tiếp theo, động tác của Lục Chu cơ hồ là kịch liệt hơn.
Thẩm Diệc Hoan bị đẩy ngã ở trên giường, mái tóc dài đen nhánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-sung-ai/471839/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.