Cố Minh Huy bình tĩnh nhướng mày, xoay người, họng súng trực tiếp chĩa vào trán anh ta.
"Bởi vì tôi?" Anh ta cười nhạo một tiếng, "Chẳng lẽ không phải là bởi vì cậu sao, đội trưởng đội biên phòng?"
Lục Chu giơ súng nhìn anh ta không nhúc nhích, ánh mắt thực lạnh.
Thật ra anh cũng không xác định được mục đích của đám người vừa rồi rốt cuộc là mình hay là Cố Minh Huy, nhưng nếu mục tiêu lần này vẫn là anh, tần suất này có phải quá dày không.
Mà Cố Minh Huy.
Vừa rồi trong tình cảnh đấy mà hắn có thể duy trì được trạng thái trấn định này thật sự không phải là phản ứng thường thấy của người thường, hơn nữa độ quen thuộc với súng cũng không giống những người khác.
Bình thường dưới tình huống này, nếu có trong tay một khẩu súng, phản ứng bình thường nên giống như Thẩm Diệc Hoan, sẽ không thể nổ súng một cách thuần thục như vậy.
Lục Chu hỏi: "Cậu từng học bắn súng?"
Cố Minh Huy nhàn tản tựa vào bệ cửa cổ, chớp chớp mi, bộ dáng không giống với người đang bị chĩa súng vào trán.
"Từng học qua."
Lục Chu nhẹ híp mắt.
Cố Minh Huy nói, "Trước đây du học từng tham gia câu lạc bộ bắn súng."
Trong phòng truyền đến thanh âm mở chốt cửa, Lục Chu thu lại súng: "Tôi mặc kệ thân phân của cậu là gì, đừng liên lụy kéo Thẩm Diệc Hoan vào chuyện này."
Cố Minh Huy cong môi: "Đương nhiên."
Nói xong anh ta liền đi qua người Lục Chu, đến trước mặt Khâu Như Như: "Sao rồi?"
"Vẫn chưa tỉnh." Cô nàng vừa mới thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-sung-ai/471829/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.