Đối với Lục Chu mà nói, Thẩm Diệc Hoan không phải là người đặc biệt giữa biển người mênh mông.
Cô là ngoài ý muốn.
Lần đầu tiên anh cảm nhận được tình cảm, đối tượng chính là Thẩm Diệc Hoan.
Tình yêu kia giống như ngọn lửa cháy hừng hực, thiêu đốt nơi tâm hồn hoang vu của anh, chưa bao giờ lụi tắt.
Lúc mới bắt đầu, anh liều mạng che giấu sự biến thái, tình cảm điên cuồng của mình với cô, trong mắt mọi người, anh vẫn chính là nam thần cao lãnh tự phụ.
Nhưng không ai biết rằng sau lưng anh như đang đi trên một lớp băng mỏng, lung lay sắp đổ thích Thẩm Diệc Hoan.
Loại thích này, như con tằm đang ăn mòn lý trí của anh.
Nhưng anh không biết, tình yêu cắm rễ của anh đã từng vặn vẹo, bởi vì ngày bé Lục Hữu Câu đã yêu cầu rất cao, nên mới làm cho anh khi đối mặt với tình cảm của chính mình rất cố chấp đến mức vặn vẹo.
Anh không có cảm giác an toàn, vì vậy luôn phải khống chế dục vọng chiếm hữu đến đáng sợ.
Anh vẫn luôn che giấu thật tốt, vì không muốn Thẩm Diệc Hoan sợ hãi mà rời đi.
Lần mất khống chế duy nhất chính là lần gặp mặt cuối cùng trước khi chia tay.
Anh nhốt cô trong phòng ngủ, chiếc rèm dày nặng che hết ánh sáng từ bên ngoài, anh trói tay chân cô, đặt cô lên trên chiếc giường mềm mại.
Mỗi buổi tối đều ôm cô ngủ.
Vì cô anh vào bếp nấu đồ ăn, đút cho cô ăn.
Sau khi cô ăn no lại đến lượt anh ăn, nhưng là dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-sung-ai/471815/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.