Editor: Trà Đá.
Ban đầu Nam Từ định ăn bữa cơm với Cố Phán rồi về, nhưng sau khi cúp điện thoại, trong lòng cô lập tức muốn kéo dài hành trình, không vội vã về.
Cho nên khi cô về nhà, trong tay cũng mang theo bao lớn bao nhỏ rất nhiều thứ, có đồ dùng cho Đường Đường, có cả váy của cô, cũng có cả áo sơ mi cho Hoắc Lâm.
Chỉ là sau khi về nhà, đầu tiên cô về phòng ngủ cất đồ đạc, sau đó cũng không nhìn Hoắc Lâm, mà trực tiếp ngồi xuống trước mặt Đường Đường.
Đường Đường cả ngày không nhìn thấy mẹ, bây giờ tâm tình cực kỳ vui vẻ.
Đường Đường vốn im lặng tự chơi, lúc này không chơi xếp gỗ nữa, vội vàng bò về phía Nam Từ.
Đây là lần đầu tiên Nam Từ cảm giác được sự nhiệt tình của con trai, Đường Đường lúc nào cũng ngoan ngoãn lại yên tĩnh, mặc dù có dính cô, nhưng chắc chắn không phải như vậy.
Trong lúc nhất thời, Nam Từ mừng rỡ, ôm chầm lấy Đường Đường, rồi hôn Đường Đường rất lâu.
Hoắc Lâm vốn đang bình tĩnh ở bên cạnh xem tài liệu, lúc này bên tai tràn ngập tiếng cười của hai mẹ con.
Anh nhịn không được, mở miệng trước: “Hôm qua không phải nói chỉ ra ngoài đến trưa rồi về mà?”
Ý chỉ Nam Từ sao lại về muộn như vậy, bây giờ cũng đã bảy giờ tối rồi.
Nam Từ nhìn anh một chút, căn bản không muốn phản ứng, mà vươn tay kéo cái túi tới, lấy ra một bộ quần tây áo sơ mi nhỏ cho Đường Đường.
Quần áo của con nít cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-ngot/785671/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.