editor: Trà Đá.
Sau khi Nam Từ nộp viện phí và mua thuốc, cô quay lại thì thấy Hoắc Lâm đã được băng bó xong.
Trông thấy cô, bác sĩ cười cười: “A, nhanh vậy sao? Lo lắng cho bạn trai nhiều quá nha.”
Lúc này Nam Từ ý thức được chữ “Bạn trai”, cho nên lập tức đỏ mặt, muốn giải thích nhưng lại cảm thấy không cần thiết, cho nên cắn cắn môi, hơi xấu hổ cười cười.
“Tôi đã đóng tiền viện phí hết rồi, bác sĩ băng bó xong rồi sao ạ?”
Bác sĩ gật gật đầu.
Nam Từ lại hỏi: “Vậy có cần chú ý gì không ạ?”
“Hạn chế đụng nước, ít ăn thức ăn cay nóng, ít…”
“Chờ một chút!” Lúc bác sĩ còn chưa nói hết, Nam Từ bỗng nhiên lên tiếng chặn đứng, sau đó ngượng ngùng chỉ chỉ giấy bút trên bàn, hỏi: “À… Tôi có thể mượn dùng một chút được không? Tôi muốn ghi chép lại cẩn thận.”
Lúc này Hoắc Lâm bỗng nhiên nắm chặt tay cô, ngẩng đầu nhìn cô: “Không cần, anh nhớ hết rồi.”
Nam Từ cố chấp lắc lắc đầu, kiên trì nói: “Không được, ghi lại vẫn hơn.”
Bác sĩ thấy cô coi trọng Hoắc Lâm như vậy, nhất thời không nhịn được cười: “Được, cô dùng đi.”
Cuối cùng Nam Từ ghi chép lại không sót một từ nào của bác sĩ, tiếp theo kéo Hoắc Lâm dứng dậy, cảm ơn bác sĩ rồi rời đi.
Lúc này tài xế đã chạy tới trước cổng bệnh viện, sau khi anh ta giao nộp Lưu Lâm Lâm cho cảnh sát xong, thì bảo trợ lý đến đó trông coi. Còn anh ta thì lái xe đến bệnh viện đón ông chủ.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-ngot/785611/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.