Editor: Trà Đá.
Nam Từ cảm thấy đầu óc mình có chút choáng váng.
Cảm giác này không bình thường, cô cảm thấy nếu cứ tiếp tục thì cô sẽ bị anh dắt mũi mất.
Không biết có phải cô thật sự bị ảo giác hay không, mà cô cảm thấy Hoắc Lâm đêm nay có một vẻ hấp dẫn khác người.
Anh giống như một thợ săn, cười cười cầm thức ăn dụ con mồi, kết quả tốt xấu thế nào thì anh không thèm để ý. Con mồi ở trong lòng sống chết thế nào thì cũng do anh quyết định.
Cho nên cô cực kỳ tin anh có thể lật tay thành mây, trở tay thành mưa.
Nhưng đối với cô, người đáng sợ nhất chính là Hoắc Lâm, mà cô thì lúc nào cũng nghĩ đến biện pháp đối phó với anh.
Nếu như đến lúc đó, cô dùng phương pháp anh dạy để đối phó với anh…
Nam Từ cảm giác không thể nào tiếp tục cái suy nghĩ đáng sợ này nữa, cô có chút chột dạ, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt anh, vội vội vàng vàng muốn tránh thoát khỏi anh.
Nhưng cánh tay Hoắc Lâm vẫn ôm chặt bên eo cô, không buông tha.
“Còn chưa nói xong mà gấp gáp cái gì?”
Nam Từ khẽ cắn môi, không ngẩng đầu, tùy tiện nói: “Tôi không muốn gây chuyện, những việc tôi làm trước đó chỉ là muốn tự vệ thôi. Sau này người không hại tôi, thì tôi cũng không chủ động đi hại người.”
Hoắc Lâm không để ý lắm, nhíu nhíu mày, dựa mặt vào sau gáy cô.
“Vậy quên đi, chỉ cần có tôi thì không ai dám trêu chọc cô hết.”
Lời nói này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-ngot/785588/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.