Editor: Trà Đá.
Nam Từ trầm mặc.
Lấy cái gì cảm ơn anh?
Cô làm sao biết lấy cái gì cảm ơn anh?
Cô thậm chí không hiểu rốt cuộc người đàn ông này có ý gì, tại sao cứ muốn làm khó dễ cô như vậy chứ.
Cô tự biết bản thân không có đồ vật đáng giá gì, đối với người ngoài thì cô có thân phận là nhị tiểu thư nhà họ Nam, nhưng bên trong thì cô chẳng phải là cái gì hết.
Cô không tin Hoắc Lâm không biết điều này.
Có thể trừ cái đó ra, thì cô chẳng có gì thu hút được sự chú ý của anh cả
Nhan sắc? Tính cách?
Mặc dù cô đọc sách không nhiều, nhưng cũng không phải dạng không có đầu óc, dựa vào vẻ bề ngoài và thủ đoạn của Hoắc Lâm, thì muốn phụ nữ như thế nào mà không được, làm gì có chuyện để mắt đến một con nhóc như cô.
Vậy rốt cuộc là sao?
Tại sao anh lại một mực chủ động tiếp cận cô, lại vừa làm khó dễ với cô?
Nghĩ kiểu gì cũng không thông, Nam Từ cũng không dò xét nữa, chỉ cố ý cười cười lấy lòng với anh, sau đó cúi đầu không nói tiếp nữa.
Hoắc Lâm thấy cô giống con thỏ nhỏ đang thu mình lại trong ổ, đáy mắt không ngừng cười.
Xe vẫn tiếp tục đi thẳng về phía trước, hai người cũng không nói gì thêm nữa.
Nam Từ cũng không đòi ngồi xuống ghế nữa, mặc dù đáy lòng còn rất mâu thuẫn và e ngại, nhưng cũng im lặng vùi trong lồng ngực anh.
Bao bọc lấy cô đều là hơi thở của anh, hương vị mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-ngot/785579/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.